《自朔方还与郑式瞻崔称郑子周岑赞同会法云寺三门避暑》拼音译文赏析

  • shuò
    fāng
    hái
    zhèng
    shì
    zhān
    cuī
    chèng
    zhèng
    zhōu
    cén
    zàn
    tóng
    huì
    yún
    sān
    mén
    shǔ
  • [
    táng
    ]
  • běn
    shū
    fàng
    shì
    lái
    feī
    wài
    jiǎo
    luò
    biān
    chén
    zhōng
    shān
    jiàn
    shān
    shào
  • shǐ
    tóu
    qīng
    liáng
    mén
    zhí
    yān
    xiù
    biǎo
    cān
    chà
    míng
    miè
    cǎi
    cuì
    jìng
    hūn
    xiǎo
  • líng
    líng
    yuǎn
    fēng
    lái
    guò
    qún
    miǎo
    yīng
    yīng
    èr
    sān
    yàn
    jīn
    kuàng
    fán
    rǎo
  • yóu
    chuān
    chū
    qián
    yīn
    juàn
    feī
    niǎo
    xùn
    qióng
    weí
    xīn
    liǎo

原文: 予本疏放士,朅来非外矫。误落边尘中,爱山见山少。
始投清凉宇,门值烟岫表。参差互明灭,彩翠竟昏晓。
泠泠远风来,过此群木杪。英英二三彦,襟旷去烦扰。
游川出潜鱼,息阴倦飞鸟。徇物不可穷,唯于此心了。



李益简介: 李益(746-829),唐代诗人,字君虞,出生于陕西姑臧(今甘肃武威),后迁河南郑州。大历四年(769)考取进士,初任郑县尉,久不得升迁,建中四年(783)登书判拔萃科。因仕途失意,后弃官在燕赵一带漫游,游历诗文,作诗及散文,留下了大量优秀作品。