《春台引》拼音译文赏析

  • chūn
    tái
    yǐn
  • [
    táng
    ]
    chén
    áng
  • gǎn
    yáng
    chūn
    shēng
    cǎo
    zhī
    yóu
    yóu
    huái
    怀
    zhòu
    shāng
    yuǎn
    dēng
    gāo
    tái
    ér
    xiě
    yōu
  • chí
    meǐ
    rén
    jiàn
    qīng
    suì
    zhī
    suì
    qiú
    cóng
    gōng
    hān
    yǐn
  • lín
    táng
    ér
    liú
    cǎi
    fāng
    sūn
    beǐ
    zhǔ
    guì
    shù
    nán
    zhōu
  • yún
    zhī
    meǐ
    ér
    chí
    guǎn
    zhī
    chóng
    yōu
    xīng
    tái
    xiù
    shì
    yuè
    dàn
    zhū
  • jiā
    qīng
    niǎo
    zhī
    chén
    yíng
    huǒ
    lóng
    zhī
    shǐ
    xié
    bǎo
    shū
    yáo
  • fāng
    huì
    huá
    ér
    lán
    nǎi
    yǎn
    bái
    绿
    zhǐ
    jiǔ
    zuì
    weì
  • qīng
    zhōng
    shuǐ
    yuàn
    qīng
    chūn
    zhī
    weǐ
    jué
    zèng
    yáo
    tái
    zhī
  • yuàn
    jiàn
    ér
    dào
    jié
    zhòng
    fāng
    zhī
    chóu
    móu
    qíng
    zhī
    dàng
    yàng
  • zhǔ
    qīng
    yún
    zēng
    chóu
    chàng
    sān
    shān
    zhī
    feī
    hǎi
    shàng
    zhī
    bái
    ōu
    chóng
    yuē
  • qún
    xiān
    qīng
    chūn
    tuí
    suì
    huá
    xiē
    huáng
    niǎo
    guì
    róng
    shí
  • zhū
    gōng
    táng
    shēng
    qīng
    tái
    bái
    yún
    guī
    lái

原文: 感阳春兮生碧草之油油。怀宇宙以伤远,登高台而写忧。
迟美人兮不见,恐青岁之遂遒。从毕公以酣饮,
寄林塘而一留。采芳荪于北渚,忆桂树于南州。
何云木之美丽,而池馆之崇幽。星台秀士,月旦诸子。
嘉青鸟之辰,迎火龙之始。挟宝书与瑶瑟,
芳蕙华而兰靡。乃掩白蘋,藉绿芷。酒既醉,乐未已。
击青钟,歌渌水。怨青春之萎绝,赠瑶台之旖旎。
愿一见而道意,结众芳之绸缪。曷余情之荡漾,
瞩青云以增愁。怅三山之飞鹤,忆海上之白鸥。重曰:
群仙去兮青春颓,岁华歇兮黄鸟哀。富贵荣乐几时兮,
朱宫碧堂生青苔,白云兮归来。



陈子昂简介: 陈子昂(约公元661~公元702),唐代文学家,初唐诗文革新人物之一。字伯玉,汉族,梓州射洪(今属四川)人。因曾任右拾遗,后世称为陈拾遗。他曾获得光宅进士,历仕武则天朝麟台正字、右拾遗等官职。解职归乡后受人所害,忧愤而死。 陈子昂的诗作共100多首,其中最有代表性的是《感遇》诗38首,《蓟丘览古赠卢居士藏用》7首和《登幽州台歌》。他的诗歌被誉为“抒情清新,叙事自然,语言洗练,结构严谨”,对后世诗歌创作有着重要的影响。