《祗役江西路上以诗代书寄内》拼音译文赏析

  • zhī
    jiāng
    西
    shàng
    shī
    dài
    shū
    neì
  • [
    táng
    ]
    quán
  • xīn
    shì
    xíng
    fēng
    juàn
    chén
    yáo
    yáo
    jié
    xiá
    xīn
    cháng
  • bié
    lái
    zuó
    meǐ
    jiàn
    quē
    chán
    cháo
    xìn
    cuī
    fān
    chūn
    guāng
    biàn
    jiāng
    shù
  • huàn
    yóu
    yún
    qiè
    guī
    mèng
    shǔ
    kuì
    feī
    chāo
    kuàng
    姿
    xún
  • xiào
    yán
    xiá
    guī
    quàn
    duō
    yuǎn
    chú
    jiǔ
    ān
    jīng
    chaī
    jūn
    suǒ
  • duō
    meì
    chū
    shè
    shì
    shì
    yīn
    yōng
    zhǒ
    cái
    chéng
    lǎn
    màn
  • shēn
    cháng
    bào
    bìng
    zhāng
    xiōng
    zhōng
    tǐng
    qiě
    duō
  • feī
    chuān
    shǒu
    nán
    shān
    weí
    chū
    chù
    jiān
    shǐ
    使
    míng
  • wàng
    hái
    zhì
    dài
    .
    weì
    néng
    wàng
    huái
    怀
    hèn
    hèn
  • zhōng
    dāng
    shuì
    yàng
    dài
    hūn
    jiǔ
    rén
    huán
    yǎng
    xué
    cuò
  • héng
    máo
    tiáo
    shuǐ
    liǎng
    chí
    kuī
    xiǎo
    xīng
    jiàn
    cháo
    lòu
  • jìng
    wén
    tián
    yuǎn
    jiàn
    shā
    bǎo
    guài
    shí
    tuān
  • shāng
    wén
    yuǎn
    àn
    yān
    huǒ
    míng
    xià
    dìng
    shēn
    shàng
    zhù
  • weì
    xìn
    feī
    niàn
    fēn
    nán
    zhěn
    yǒu
    qīng
    shāng
  • nán
    fāng
    chū
    lán
    guì
    guī
    fēn
    beǐ
    chuāng
    liú
    qín
    shū
    nǎi
    weǐ
    tóng
  • chūn
    jiāng
    yàn
    qín
    chǐ
    zǎo
    wǎn
    dào
    zhōng
    guī
    rán
    liǎng
    xiāng

原文: 辛苦事行役,风波倦晨暮。摇摇结遐心,靡靡即长路。
别来如昨日,每见缺蟾兔。潮信催客帆,春光变江树。
宦游岂云惬,归梦无复数。愧非超旷姿,循此跼促步。
笑言思暇日,规劝多远度。鹑服我久安,荆钗君所慕。
伊予多昧理,初不涉世务。适因拥肿材,成此懒慢趣。
一身常抱病,不复理章句。胸中无町畦,与物且多忤。
既非大川楫,则守南山雾。胡为出处间,徒使名利污。
羁孤望予禄,孩稚待我餔.未能即忘怀,恨恨以此故。
终当税鞿鞅,岂待毕婚娶。如何久人寰,俯仰学举措。
衡茅去迢递,水陆两驰骛。晰晰窥晓星,涂涂践朝露。
静闻田鹤起,远见沙鸨聚。怪石不易跻,急湍那可溯。
渔商闻远岸,烟火明古渡。下碇夜已深,上碕波不驻。
畏途信非一,离念纷难具。枕席有馀清,壶觞无与晤。
南方出兰桂,归日自分付。北窗留琴书,无乃委童孺。
春江足鱼雁,彼此勤尺素。早晚到中闺,怡然两相顾。



权德舆简介: 权德舆,字载之,唐代文学家,天水略阳(今甘肃秦安)人,后徙润州丹徒(今江苏镇江)。在德宗时期,被召为太常博士,改左补阙,迁起居舍人、知制诰,进中书舍人。宪宗时期,拜任礼部尚书、同中书门下平章事,后徙刑部尚书,复以检校吏部尚书出为山南西道节度使。卒谥文,后人称其为权文公。