原文: 上人远自西天竺,头陀行遍国朝寺。口翻贝叶古字经,
手持金策声泠泠。护法护身唯振锡,石濑云溪深寂寂。
乍来松径风更寒,遥映霜天月成魄。后夜空山禅诵时,
寥寥挂在枯树枝。真法常传心不住,东西南北随缘路。
佛川此去何时回,应真莫便游天台。
权德舆简介: 权德舆,字载之,唐代文学家,天水略阳(今甘肃秦安)人,后徙润州丹徒(今江苏镇江)。在德宗时期,被召为太常博士,改左补阙,迁起居舍人、知制诰,进中书舍人。宪宗时期,拜任礼部尚书、同中书门下平章事,后徙刑部尚书,复以检校吏部尚书出为山南西道节度使。卒谥文,后人称其为权文公。