《伏蒙十六叔寄示喜庆感怀三十韵因献之》拼音译文赏析

  • méng
    shí
    liù
    shū
    shì
    qìng
    gǎn
    huái
    怀
    sān
    shí
    yùn
    yīn
    xiàn
    zhī
  • [
    táng
    ]
    quán
  • shòu
    shì
    yǒu
    yīn
    shù
    gōng
    miǎn
    qián
    qín
    guī
    tián
    jiē
    hóu
    xiāng
    fēn
    guān
  • dào
    tiān
    jué
    jīng
    huá
    rén
    wén
    lán
    zhōng
    tái
    bìng
    zhé
    guì
    dōng
    táng
    chūn
  • dǎo
    qián
    zhé
    jiā
    fēng
    qīng
    fēn
    xiān
    gōng
    bǐng
    míng
    jié
    féng
    jiān
    tún
  • tǐng
    zhōng
    xiào
    zhì
    chéng
    gǎn
    shén
    rén
    mìng
    shū
    beì
    zhuī
    yuǎn
    dào
    shēn
  • xiǎo
    shēng
    liàng
    qìng
    zāo
    chāng
    chén
    jiǔ
    nián
    西
    tiǎn
    zhuàn
    nán
    gōng
    pín
  • yīn
    kuàng
    zhí
    tái
    réng
    shén
    kuì
    feī
    kuí
    lóng
    姿
    zuǒ
    yáo
    shùn
    jūn
  • neì
    weí
    qiě
    chéng
    ruò
    rén
    zhèng
    suǒ
    yōu
    diàn
  • shū
    zhēn
    hán
    zhāng
    qióng
    diǎn
    fén
    bǎi
    shì
    ruò
    zhū
    guàn
    jiǔ
    liú
    jiē
    fēn
  • huáng
    zhōng
    yùn
    shēng
    diào
    bái
    lín
    qīng
    lún
    zuò
    shì
    cháng
    yáo
    jīn
  • kaī
    guān
    jiē
    rén
    zhī
    bīn
    zhòng
    xìng
    dāng
    shǔ
    pēng
    chá
    hán
    lòu
    xīn
  • jǐng
    jìng
    jiāo
    xiǎn
    xuān
    chuāng
    bái
    yún
    feī
    chén
    qín
    fēn
    lán
    guì
    xūn
  • jīng
    shù
    hóng
    xùn
    nán
    mào
    jiā
    wén
    shì
    shì
    jiù
    yǎng
    yàn
    wàng
    shí
    pín
  • fāng
    yǒu
    qiào
    chē
    shàng
    guó
    yǒu
    xíng
    dāng
    fǎn
    zhāo
    yǐn
    cháng
    tuì
    退
    shēn
  • qín
    yǎo
    yǎo
    shuò
    hǎi
    wàng
    .
    shì
    zuò
    chí
    mèng
    meì
    jié
    huái
    怀
    hūn
    xīn
  • hán
    pěng
    xīn
    shī
    huì
    qíng
    yīn
    qín
    xǐng
    gōng
    sān
    bài
    shǒu
    shū
    zhū
    shēn

原文: 受氏自有殷,树功缅前秦。圭田接土宇,侯籍相纷纶。
道义集天爵,菁华极人文。握兰中台并,折桂东堂春。
祖德蹈前哲,家风播清芬。先公秉明义,大节逢艰屯。
独立挺忠孝,至诚感神人。命书备追锡,迹远道不伸。
小生谅无似,积庆遭昌辰。九年西掖忝,五转南宫频。
司理因旷职,曲台仍礼神。愧非夔龙姿,忽佐尧舜君。
内惟负且乘,徒以弱似仁。岂足议大政,所忧玷彝伦。
叔父贞素履,含章穷典坟。百氏若珠贯,九流皆翚分。
黄钟蕴声调,白玉那缁磷。清论坐虚室,长谣宜幅巾。
开关接人祠,支策无俗宾。种杏当暑热,烹茶含露新。
井径交碧藓,轩窗栖白云。飞沉禽鱼乐,芬馥兰桂薰。
经术弘义训,息男茂嘉闻。筮仕就色养,宴居忘食贫。
四方有翘车,上国有蒲轮。行当反招隐,岂得常退身。
秦吴路杳杳,朔海望沄沄.侍坐驰梦寐,结怀积昏昕。
发函捧新诗,慈诲情殷勤。省躬日三复,拜首书诸绅。



权德舆简介: 权德舆,字载之,唐代文学家,天水略阳(今甘肃秦安)人,后徙润州丹徒(今江苏镇江)。在德宗时期,被召为太常博士,改左补阙,迁起居舍人、知制诰,进中书舍人。宪宗时期,拜任礼部尚书、同中书门下平章事,后徙刑部尚书,复以检校吏部尚书出为山南西道节度使。卒谥文,后人称其为权文公。