《镜听词》拼音译文赏析

  • jìng
    tīng
  • [
    táng
    ]
    wáng
    jiàn
  • chóng
    chóng
    suō
    jià
    shí
    jìng
    婿
    yuǎn
    xíng
    píng
    jìng
    tīng
    huí
    shēn
    qiǎn
    bié
    rén
    zhī
  • rén
    dīng
    níng
    jìng
    shén
    shèng
    huái
    怀
    zhōng
    shōu
    shí
    shuāng
    jǐn
    dài
    weì
    jiē
    tóu
    jiàn
    jīng
    guài
  • juē
    juē
    e
    P
    xià
    táng
    jiē
    zào
    qián
    lái
    guì
    bài
    chū
    mén
    yuàn
    wén
    beī
  • láng
    zài
    rèn
    láng
    huí
    weì
    huí
    yuè
    míng
    shàng
    rén
    guò
    jìn
    hǎo
    duō
    tóng
    jiē
    dào
    lái
  • juàn
    weí
    shàng
    chuáng
    dìng
    láng
    cái
    shī
    fān
    zhèng
    zhōng
    sān
    xiāng
    jiàn
  • chóng
    xiù
    jǐn
    náng
    jìng
    miàn

原文: 重重摩挲嫁时镜,夫婿远行凭镜听。回身不遣别人知,
人意丁宁镜神圣。怀中收拾双锦带,恐畏街头见惊怪。
嗟嗟eP々下堂阶,独自灶前来跪拜。出门愿不闻悲哀,
郎在任郎回未回。月明地上人过尽,好语多同皆道来。
卷帷上床喜不定。与郎裁衣失翻正。可中三日得相见,
重绣锦囊磨镜面。



王建简介: 王建(约767年-约830年),字仲初,出生于颍川(今河南许昌),唐朝诗人。他的著作有《新唐书·艺文志》、《郡斋读书志》、《直斋书录解题》等,共十卷,《崇文总目》两卷。