《闻故人自征戍回》拼音译文赏析

  • wén
    rén
    zhēng
    shù
    huí
  • [
    táng
    ]
    wáng
    jiàn
  • wén
    zhù
    zhēng
    shù
    sān
    nián
    hái
    xiāng
    jīn
    lái
    huàn
    bīng
    zài
    zhàn
    chǎng
  • niàn
    xué
    shì
    róng
    xíng
    shào
    nián
    shēng
    hái
    yǒu
    tóng
    duò
    qióng
    cāng
  • bào
    ěr
    jiā
    zài
    xíng
    shàng
    gāo
    táng
    ěr
    xiū
    feì
    ěr
    féng
    xīn
    shàng
  • huǎng
    huǎng
    zhēn
    yóu
    weì
    chéng
    wàng
    meǐ
    kōng
    chū
    chéng
    weì
    xié
    jiāng
  • ān
    suō
    jīng
    shǐ
    使
    zài
    bàng
    zhī
    yuǎn
    xíng
    láo
    rén
    cuì
    xuán
    huáng
  • shèn
    duō
    tíng
    liú
    zhě
    cháng

原文: 昔闻著征戍,三年一还乡。今来不换兵,须死在战场。
念子无气力,徒学事戎行。少年得生还,有同堕穹苍。
自去报尔家,再行上高堂。尔弟修废枥,尔母缝新裳。
恍恍恐不真,犹未苦承望。每日空出城,畏渴携壶浆。
安得缩地经,忽使在我傍。亦知远行劳,人悴马玄黄。
慎莫多停留,苦我居者肠。



王建简介: 王建(约767年-约830年),字仲初,出生于颍川(今河南许昌),唐朝诗人。他的著作有《新唐书·艺文志》、《郡斋读书志》、《直斋书录解题》等,共十卷,《崇文总目》两卷。