《主人故亭》拼音译文赏析

  • zhǔ
    rén
    tíng
  • [
    táng
    ]
    wáng
    jiàn
  • zhǔ
    rén
    zhuān
    chéng
    chéng
    nán
    gāo
    tíng
    guì
    bīn
    yóu
    gōng
    zhě
    níng
  • jiǔ
    shí
    yàn
    rén
    zaī
    jiē
    wàng
    zǎo
    chéng
    jīng
    nián
    shǐ
    使
    jiā
    zhuàng
    yuǎn
    dào
    qiú
    yīng
  • jùn
    zhōng
    zàn
    xián
    xiá
    rào
    shù
    yǐn
    zhū
    shēng
    kaī
    quán
    shān
    qín
    weí
    shān
    zhōng
    shēng
  • shì
    jiān
    shì
    nán
    bǎo
    zhēng
    shēng
    xiāng
    huā
    luò
    shí
    fāng
    róng
  • lái
    zhì
    zhōng
    shǒu
    feī
    běn
    míng
    chóng
    jūn
    weí
    zhǔ
    xiāng
    xià
    xíng
  • jiù
    dǎo
    cuī
    chí
    shuǐ
    qīng
    hòu
    rén
    shǎng
    suǒ
    guì
    shǒu
    yíng
  • jiāo
    jiǔ
    xiàng
    suǒ
    fēng
    yǒu
    líng
    chóng
    lái
    chóng
    lái
    shāng
    xíng

原文: 主人昔专城,城南起高亭。贵与宾客游,工者夜不宁。
酒食宴圃人,栽接望早成。经年使家僮,远道求异英。
郡中暂闲暇,绕树引诸生。开泉浴山禽,为爱山中声。
世间事难保,一日各徂征。死生不相及,花落实方荣。
我来至此中,守吏非本名。重君昔为主,相与下马行。
旧岛日日摧,池水不复清。岂无后人赏,所贵手自营。
浇酒向所思,风起如有灵。此去不重来,重来伤我形。



王建简介: 王建(约767年-约830年),字仲初,出生于颍川(今河南许昌),唐朝诗人。他的著作有《新唐书·艺文志》、《郡斋读书志》、《直斋书录解题》等,共十卷,《崇文总目》两卷。