《送人》拼音译文赏析

  • sòng
    rén
  • [
    táng
    ]
    wáng
    jiàn
  • bái
    xiàng
    西
    huáng
    dōng
    liú
    rén
    shēng
    zhù
    níng
    miǎn
    fāng
    yóu
  • xíng
    fǎn
    zhù
    huí
    tóu
    dāng
    xiàng
    qián
    yòng
    yōu
  • dàn
    guǎng
    广
    píng
    zuò
    shān
    qiū
    lìng
    chē
    fǎn
    tíng
    liú
  • shǔ
    duō
    huò
    biān
    rén
    fēng
    hóu
    nán
    ér
    liàn
    jiā
    xiāng
    huān
    weí
    chóu
    chóu
  • dīng
    níng
    xiāng
    quàn
    miǎn
    kǒu
    xìng
    yóu
    duì
    miàn
    xiāng
    chéng
    chái
    chóu
  • yuǎn
    shū
    hán
    qiú
    jūn
    jué
    liǎng
    niàn
    yīn
    yóu

原文: 白日向西没,黄河复东流。人生足著地,宁免四方游。
我行无返顾,祝子勿回头。当须向前去,何用起离忧。
但恐无广路,平地作山丘。令我车与马,欲疾反停留。
蜀客多积货,边人易封侯。男儿恋家乡,欢乐为仇雠。
丁宁相劝勉,苦口幸无尤。对面无相成,不如豺虎俦。
彼远不寄书,此寒莫寄裘。与君俱绝迹,两念无因由。



王建简介: 王建(约767年-约830年),字仲初,出生于颍川(今河南许昌),唐朝诗人。他的著作有《新唐书·艺文志》、《郡斋读书志》、《直斋书录解题》等,共十卷,《崇文总目》两卷。