《阻戎泸间群盗》拼音译文赏析

  • róng
    jiān
    qún
    dào
  • [
    táng
    ]
    cén
    cān
  • nán
    zhōu
    lín
    mǎng
    shēn
    wáng
    mìng
    jiān
    shā
    rén
    hūn
    xiǎo
    shī
    tián
    jiāng
    wān
  • è
    饿
    xián
    lóu
    zhuó
    xīn
    gān
    xīng
    tān
    cǎo
    xiě
    liú
    jiāng
    shuǐ
    yīn
  • fēng
    xiāo
    xiāo
    guǐ
    lián
    chǔ
    shān
    sān
    jiāng
    xíng
    rén
    jué
    wàn
    zhēng
    chuán
  • weí
    yǒu
    bái
    niǎo
    feī
    kōng
    jiàn
    qiū
    yuè
    yuán
    guān
    nán
    shǔ
    jià
    dào
    lái
    chuān
  • zhān
    wàng
    yáng
    tái
    yún
    chóu
    chàng
    gǎn
    qián
    xiāng
    beǐ
    jìn
    kǒu
    nán
    lián
    mán
  • dāng
    cháng
    fáng
    suō
    dào
    jīng
    guān
    yuàn
    suí
    qín
    gāo
    xiàng
    yún
    yān
  • míng
    zhǔ
    meǐ
    yōu
    rén
    jié
    shǐ
    使
    héng
    zài
    biān
    bīng
    fāng
    kòu
    ěr
    è
    quān
  • qiè
    beī
    ěr
    shēng
    ān
    quán

原文: 南州林莽深,亡命聚其间。杀人无昏晓,尸积填江湾。
饿虎衔髑髅,饥乌啄心肝。腥裛滩草死,血流江水殷。
夜雨风萧萧,鬼哭连楚山。三江行人绝,万里无征船。
唯有白鸟飞,空见秋月圆。罢官自南蜀,假道来兹川。
瞻望阳台云,惆怅不敢前。帝乡北近日,泸口南连蛮。
何当遇长房,缩地到京关。愿得随琴高,骑鱼向云烟。
明主每忧人,节使恒在边。兵革方御寇,尔恶胡不悛。
吾窃悲尔徒,此生安得全。



岑参简介: 岑参(约715年—770年),汉族,原籍南阳(今属河南新野),迁居江陵(今属湖北),是唐代著名的边塞诗人,去世之时56岁。他的诗歌富有浪漫主义的特色,气势雄伟,想象丰富,色彩瑰丽,热情奔放,尤其擅长七言歌行。现存诗403首,其中七十多首边塞诗,另有《感旧赋》一篇,《招北客文》一篇,墓铭两篇。岑参的诗歌被誉为“边塞诗第一人”,被誉为“边塞诗之祖”。