《伤王七秘书监寄呈扬州陆长史通简府僚广陵以广好事》拼音译文赏析

  • shāng
    wáng
    shū
    jiān
    chéng
    yáng
    zhōu
    cháng
    shǐ
    tōng
    jiǎn
    liáo
    guǎng
    广
    líng
    guǎng
    广
    hǎo
    shì
  • [
    táng
    ]
    sòng
    zhī
    wèn
  • wáng
    shì
    guì
    xiān
    zōng
    héng
    mén
    dào
    fēng
    zhuàn
    xīn
    yǒu
    bǐng
    huà
    yóu
    qióng
  • xué
    ào
    jiǔ
    liú
    xuán
    sān
    tóng
    shū
    nǎi
    chǎng
    jué
    wén
    chèng
    xióng
  • bái
    fān
    weì
    zhǔ
    cāng
    shēng
    xiè
    gōng
    zhī
    xián
    liáng
    zhào
    suì
    chéng
    míng
    gōng
  • gǔn
    wàng
    sài
    zūn
    weì
    weì
    chōng
    guān
    mén
    guī
    lǎo
    qiū
    zhōng
  • cháng
    tiǎn
    cháng
    zhě
    zhé
    weī
    yán
    weì
    tōng
    xíng
    huì
    jùn
    chū
    guǎng
    广
    líng
    dōng
  • zài
    rén
    huái
    hǎi
    kōng

原文: 王氏贵先宗,衡门栖道风。传心晤有物,秉化游无穷。
学奥九流异,机玄三语同。书乃墨场绝,文称词伯雄。
白屋藩魏主,苍生期谢公。一祗贤良诏。遂谒承明宫。
补衮望奚塞,尊儒位未充。罢官七门里,归老一丘中。
尝忝长者辙,微言私谓通。我行会稽郡,路出广陵东。
物在人已矣,都疑淮海空。



宋之问简介: 宋之问,字延清,汉族,出生于汾州(今山西汾阳市),有一说是虢州弘农(今河南灵宝县)人,一名少连,是初唐时期著名的诗人,以诗文著称,其诗作深受唐代文人的推崇。