《相和歌辞。从军行》拼音译文赏析

  • xiāng
    cóng
    jūn
    xíng
  • [
    táng
    ]
    wáng
    jiàn
  • hàn
    jūn
    zhú
    dān
    chù
    yún
    dào
    bàng
    xíng
    chē
    xià
    宿
  • qiāng
    chéng
    weí
    jiǎo
    zhān
    zhàng
    shān
    shàng
    xuán
    jiāng
    dāo
    tóu
    fēn
    dùn
    ròu
  • lái
    shí
    gāo
    táng
    shàng
    qīn
    jié
    shù
    huí
    shǒu
    jiàn
    jiā
    fēng
    chuī
  • jīn
    chuàng
    shēng
    zhī
    jié
    xiāng
    jiàn
    wén
    dào
    西
    liáng
    zhōu
    jiā
    jiā
    rén

原文: 汉军逐单于,日没处河曲。浮云道傍起,行子车下宿。
枪城围鼓角,毡帐依山谷。马上悬壶浆,刀头分顿肉。
来时高堂上,父母亲结束。回首不见家,风吹破衣服。
金创生肢节,相与拔箭镞。闻道西凉州,家家妇人哭。



王建简介: 王建(约767年-约830年),字仲初,出生于颍川(今河南许昌),唐朝诗人。他的著作有《新唐书·艺文志》、《郡斋读书志》、《直斋书录解题》等,共十卷,《崇文总目》两卷。