《送毛仙翁(江州司马时作)》拼音译文赏析

  • sòng
    máo
    xiān
    wēng
    jiāng
    zhōu
    shí
    zuò
  • [
    táng
    ]
    bái
  • xiān
    wēng
    dào
    hún
    xún
    yán
    quán
    bīng
    xuě
    yíng
    yún
    xiá
    xiān
  • gàn
    bìng
    zhì
    tiáo
    róng
    huā
    gòng
    yán
    fāng
    tóng
    diǎn
    xuán
    gāo
    líng
    feī
    yān
  • jiàn
    sāng
    hǎi
    biàn
    zhī
    guī
    nián
    suǒ
    jiǔ
    qīng
    wài
    suǒ
    yóu
    yuè
    diān
  • xuān
    hào
    jiù
    weí
    sōng
    qiáo
    nán
    jiān
    meǐ
    juē
    rén
    shì
    rén
    kuáng
    diān
  • shú
    néng
    tuō
    yàng
    jìn
    zāo
    míng
    qiān
    mào
    suí
    suì
    huàn
    shén
    zhú
    guāng
    yīn
    qiān
  • weí
    yōu
    qiǎn
    qiáo
    cuì
    pén
    jiāng
    shuaī
    bìn
    shuāng
    bái
    chóu
    cháng
    huǒ
    jiān
  • zuò
    duō
    gǎn
    peí
    huí
    lián
    qíng
    tiào
    lǎo
    fēng
    dòng
    duō
    shén
    xiān
  • dāng
    mǐn
    yīn
    è
    shòu
    dào
    ān
    chán
    shī
    huì
    rán
    lái
    lún
    dào
    qióng
    chóng
    xuán
  • hào
    dàng
    míng
    kuò
    zhì
    tài
    xīn
    chāo
    rán
    xíng
    hái
    shù
    sāng
    juān
  • shí
    chūn
    椿
    jūn
    zhī
    péng
    xuán
    dān
    huá
    xiāng
    jǐng
    dìng
    dāng
    yán
  • xuán
    gōng
    bào
    gǎn
    weí
    qín
    quán
    jīng
    kěn
    zhù
    yòu
    guī
    chuān
  • shū
    rán
    bié
    shēng
    yáo
    tiān
    shī
    míng
    yǒng
    piān

原文: 仙翁已得道,混迹寻岩泉。肌肤冰雪莹,衣服云霞鲜。
绀发丝并致,龆容花共妍。方瞳点玄漆,高步凌非烟。
几见桑海变,莫知龟鹤年。所憩九清外,所游五岳巅。
轩昊旧为侣,松乔难比肩。每嗟人世人,役役如狂颠。
孰能脱羁鞅,尽遭名利牵。貌随岁律换,神逐光阴迁。
惟余负忧谴,憔悴湓江壖。衰鬓忽霜白,愁肠如火煎。
羁旅坐多感,裴回私自怜。晴眺五老峰,玉洞多神仙。
何当悯湮厄,授道安虚孱。我师惠然来,论道穷重玄。
浩荡八溟阔,志泰心超然。形骸既无束,得丧亦都捐。
岂识椿菌异,那知鹏鷃悬。丹华既相付,促景定当延。
玄功曷可报,感极惟勤拳。霓旌不肯驻,又归武夷川。
语罢倏然别,孤鹤升遥天。赋诗叙明德,永续步虚篇。



白居易简介
唐朝 诗人白居易的照片

白居易(772 年-846 年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邦,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一.白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等