《杨柳枝二十韵》拼音译文赏析

  • yáng
    liǔ
    zhī
    èr
    shí
    yùn
  • [
    táng
    ]
    bái
  • xiǎo
    xié
    táo
    xīn
    shēng
    liǔ
    zhī
    zhuāng
    chéng
    jiǎn
    zhú
    hòu
    zuì
    shān
    shí
  • xiù
    jiāo
    xíng
    huǎn
    huā
    yán
    xiào
    shàng
    chí
    shēn
    qīng
    weǐ
    huí
    xuě
    luó
    báo
    tòu
    níng
    zhī
  • shēng
    yǐn
    huáng
    pín
    nuǎn
    zhēng
    cuī
    zhù
    shǔ
    tóng
    fān
    yuàn
    diào
    cái
    yán
  • biàn
    便
    xiǎng
    rén
    shù
    xiān
    jiāng
    fēng
    tiáo
    yáo
    liǎng
    dài
    yān
    tiē
    shuāng
    meí
  • kǒu
    dòng
    yīng
    táo
    huán
    feǐ
    cuì
    chuī
    zhī
    róu
    yāo
    niǎo
    nuó
    nèn
    shǒu
    weī
    ruí
  • qíng
    yuán
    jiào
    ér
    qiāo
    yīn
    zhū
    guàn
    leì
    leì
  • xiù
    weí
    shōu
    shēng
    diǎn
    chaī
    yīn
    jié
    chóng
    chóng
    biàn
    tóu
    bié
    paī
    xīn
    zhī
  • sài
    beǐ
    chóu
    pān
    zhé
    jiāng
    nán
    bié
    huáng
    zhē
    jīn
    àn
    绿
    yìng
    xìng
    yuán
    chí
  • chūn
    fāng
    huá
    hǎo
    qiū
    lián
    yán
    shuaī
    lái
    chàng
    shèng
    xiàng
    zhōng
    chuī
  • néng
    bié
    qíng
    duō
    chí
    chán
    tóu
    bié
    shǒu
    duàn
    cháng
    shī

原文: 小妓携桃叶,新声蹋柳枝。妆成剪烛后,醉起拂衫时。
绣履娇行缓,花筵笑上迟。身轻委回雪,罗薄透凝脂。
笙引簧频暖,筝催柱数移。乐童翻怨调,才子与妍词。
便想人如树,先将发比丝。风条摇两带,烟叶贴双眉。
口动樱桃破,鬟低翡翠垂。枝柔腰袅娜,荑嫩手葳蕤。
唳鹤晴呼侣,哀猿夜叫儿。玉敲音历历,珠贯字累累。
袖为收声点,钗因赴节遗。重重遍头别,一一拍心知。
塞北愁攀折,江南苦别离。黄遮金谷岸,绿映杏园池。
春惜芳华好,秋怜颜色衰。取来歌里唱,胜向笛中吹。
曲罢那能别,情多不自持。缠头无别物,一首断肠诗。



白居易简介
唐朝 诗人白居易的照片

白居易(772 年-846 年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邦,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一.白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等