《裴常侍以题蔷薇架十八韵见示因广为三十韵以和之》拼音译文赏析

  • peí
    cháng
    shì
    qiáng
    weī
    jià
    shí
    yùn
    jiàn
    shì
    yīn
    guǎng
    广
    weí
    sān
    shí
    yùn
    zhī
  • [
    táng
    ]
    bái
  • tuō
    zhì
    gāo
    jià
    zǎn
    huā
    duì
    xiǎo
    táng
    wǎn
    kaī
    chūn
    hòu
    xiù
    yuàn
    zhōng
    yāng
  • jǐng
    zhū
    míng
    zǎo
    fāng
    shí
    bái
    zhòu
    cháng
    yīn
    tiān
    gòng
    zhēng
    guāng
  • jiǎn
    pái
    qiān
    è
    yán
    zhū
    rǎn
    wàn
    fáng
    yān
    tiáo
    shí
    绿
    fěn
    ruǐ
    huáng
  • gēn
    dòng
    tóng
    yún
    yǒng
    zhī
    yáo
    xiáng
    jiǔ
    weī
    dēng
    xuàn
    zhuàn
    bǎo
    zhàng
    yíng
    huáng
  • shū
    xūn
    xíng
    jìng
    qīng
    yīn
    jiē
    láng
    zhào
    liáng
    zǎo
    yào
    耀
    biàn
    diāo
    qiáng
  • làn
    ruò
    cóng
    rán
    huǒ
    yīn
    shuāng
    yān
    zhī
    hán
    liǎn
    xiào
    xiāng
  • jiā
    qià
    chén
    lòu
    líng
    lóng
    lòu
    yáng
    luó
    pái
    kān
    xié
    zuì
    yùn
    qiǎn
    shēn
    zhuāng
  • zhà
    jiàn
    huí
    miàn
    yáo
    kàn
    duàn
    cháng
    fēng
    cháo
    feī
    yàn
    xiāo
    niáng
  • táo
    cán
    zhī
    lán
    ràng
    fāng
    shān
    liú
    suì
    shí
    zhú
    xún
    cháng
  • huì
    cǎn
    weī
    lán
    lián
    xiū
    yìng
    zàng
    qiè
    jiào
    jiāo
    zhàn
    liǔ
    huā
    kuáng
  • qīng
    cháo
    yǒng
    yìng
    tòng
    fāng
    huà
    píng
    fēng
    zhǎn
    xiù
    sǎn
    gài
    shuí
    zhāng
  • cuì
    jǐn
    tiǎo
    chéng
    dān
    shā
    yìn
    zhù
    xíng
    xīng
    xīng
    níng
    xiě
    diǎn
    jīn
    kuāng
  • sàn
    luàn
    weǐ
    hóng
    piàn
    jiān
    xiān
    nèn
    chù
    sēng
    piāo
    cuì
    liú
    mào
    luó
    shàng
  • guǎ
    yáng
    chūn
    duō
    qíng
    xǐng
    láng
    yuán
    kuā
    meǐ
    yán
    yǐn
    chū
    hǎo
    wén
    zhāng
  • dōng
    rén
    西
    guī
    xiāng
    jià
    jūn
    shā
    liú
    zhù
    jiāng

原文: 托质依高架,攒花对小堂。晚开春去后,独秀院中央。
霁景朱明早,芳时白昼长。秾因天与色,丽共日争光。
剪碧排千萼,研朱染万房。烟条涂石绿,粉蕊扑雌黄。
根动彤云涌,枝摇赤羽翔。九微灯炫转,七宝帐荧煌。
淑气熏行径,清阴接步廊。照梁迷藻棁,耀壁变雕墙。
烂若丛然火,殷于叶得霜。胭脂含脸笑,苏合裛衣香。
浃洽濡晨露,玲珑漏夕阳。合罗排勘缬,醉晕浅深妆。
乍见疑回面,遥看误断肠。风朝舞飞燕,雨夜泣萧娘。
桃李惭无语,芝兰让不芳。山榴何细碎,石竹苦寻常。
蕙惨偎栏避,莲羞映浦藏。怯教蕉叶战,妒得柳花狂。
岂可轻嘲咏,应须痛比方。画屏风自展,绣伞盖谁张。
翠锦挑成字,丹砂印著行。猩猩凝血点,瑟瑟蹙金匡。
散乱萎红片,尖纤嫩紫芒。触僧飘毳褐,留妓冒罗裳。
寡和阳春曲,多情骑省郎。缘夸美颜色,引出好文章。
东顾辞仁里,西归入帝乡。假如君爱杀,留著莫移将。



白居易简介
唐朝 诗人白居易的照片

白居易(772 年-846 年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邦,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一.白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等