《筝》拼音译文赏析

  • zhēng
  • [
    táng
    ]
    bái
  • yún
    piāo
    xiāo
    绿
    huā
    yán
    hóng
    shuāng
    móu
    jiǎn
    qiū
    shuǐ
    shí
    zhǐ
    chūn
    cōng
  • chǔ
    yàn
    weí
    mén
    qín
    shēng
    shì
    gōng
    jiǎ
    míng
    yín
    zhù
    chù
    líng
    lóng
  • yuán
    xián
    yuè
    yīng
    jiāo
    fēng
    chóu
    lái
    shǒu
    sòng
    hèn
    xián
    zhōng
  • zhào
    qīng
    xiāng
    qín
    nào
    tóng
    màn
    dàn
    huí
    duàn
    yàn
    zòu
    zhuàn
    feī
    péng
  • shuāng
    qiāng
    hái
    weǐ
    bīng
    quán
    tōng
    zhū
    lián
    qiān
    paī
    suì
    dāo
    jié
    shēng
    zhōng
  • jīng
    shén
    dìng
    qín
    néng
    tài
    róng
    xiē
    shí
    qíng
    duàn
    xiū
    qióng
  • dēng
    xià
    qīng
    chūn
    zūn
    qián
    bái
    shǒu
    wēng
    qiě
    tīng
    yìng
    zài
    lǎo
    ěr
    weì
    duō
    lóng

原文: 云髻飘萧绿,花颜旖旎红。双眸剪秋水,十指剥春葱。
楚艳为门阀,秦声是女工。甲明银玓瓅,柱触玉玲珑。
猿苦啼嫌月,莺娇语妮风。移愁来手底,送恨入弦中。
赵瑟清相似,胡琴闹不同。慢弹回断雁,急奏转飞蓬。
霜珮锵还委,冰泉咽复通。珠联千拍碎,刀截一声终。
倚丽精神定,矜能意态融。歇时情不断,休去思无穷。
灯下青春夜,尊前白首翁。且听应得在,老耳未多聋。



白居易简介
唐朝 诗人白居易的照片

白居易(772 年-846 年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邦,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一.白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等