《六年春赠分司东都诸公(时为河南尹)》拼音译文赏析

  • liù
    nián
    chūn
    zèng
    fēn
    dōng
    zhū
    gōng
    shí
    weí
    nán
    yǐn
  • [
    táng
    ]
    bái
  • weí
    tóng
    zhōu
    neì
    kuì
    cái
    shù
    tiǎn
    zhuó
    ēn
    duō
    zāo
    féng
    xìng
    feī
  • ǒu
    dāng
    jiàn
    suì
    shì
    zhí
    mín
    ān
    jùn
    xiàn
    kōng
    xiāng
    dào
    bēn
  • jiān
    zuì
    xìng
    zhě
    cháo
    duō
    fēn
    zhì
    xíng
    jiē
    yuān
    qún
    zuò
    chéng
    zhī
    lán
    shì
  • shí
    lián
    bài
    biǎo
    jiān
    dòng
    shī
    xuě
    bǐng
    zhú
    yóu
    chūn
    fēng
    xié
    chū
  • huā
    jiào
    yīng
    diǎn
    jiǎn
    liǔ
    fēng
    pái
    jiǔ
    dàn
    qīng
    jiāng
    hán
    táo
    niǎo
    hóng
    shí
  • luò
    tóng
    diào
    jīn
    guǎn
    kēng
    yáo
    dài
    cǎn
    shēn
    yāo
    níng
    paī
  • meǐ
    yīn
    tóng
    zuì
    jiào
    wàng
    shuaī
    shǐ
    zhǒu
    hòu
    fāng
    beī
    zhōng
  • shēng
    suí
    guò
    shì
    shì
    shí
    lǎo
    guaī
    yōng
    jūn
    shǔ
    qiān
    shuài

原文: 我为同州牧,内愧无才术。忝擢恩已多,遭逢幸非一。
偶当谷贱岁,适值民安日。郡县狱空虚,乡闾盗奔逸。
其间最幸者,朝客多分秩。行接鸳鹭群,坐成芝兰室。
时联拜表骑,间动题诗笔。夜雪秉烛游,春风携榼出。
花教莺点检,柳付风排比。法酒淡清浆,含桃袅红实。
洛童调金管,卢女铿瑶瑟。黛惨歌思深,腰凝舞拍密。
每因同醉乐,自觉忘衰疾。始悟肘后方,不如杯中物。
生涯随日过,世事何时毕。老子苦乖慵,希君数牵率。



白居易简介
唐朝 诗人白居易的照片

白居易(772 年-846 年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邦,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一.白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等