《病中哭金銮子(小女子名)》拼音译文赏析

  • bìng
    zhōng
    jīn
    luán
    xiǎo
    míng
  • [
    táng
    ]
    bái
  • liào
    fāng
    bìng
    fān
    beī
    quán
    jīng
    cóng
    zhěn
    shàng
    jiù
    dēng
    qián
  • yǒu
    chéng
    weí
    leì
    ér
    miǎn
    lián
    bìng
    lái
    cái
    shí
    yǎng
    sān
    nián
  • leì
    suí
    shēng
    bèng
    beī
    cháng
    qiān
    yóu
    jià
    shàng
    cán
    yào
    shàng
    tóu
    biān
  • sòng
    chū
    shēn
    cūn
    xiàng
    kàn
    fēng
    xiǎo
    tián
    yán
    sān
    bié
    shì
    zhōng
    tiān

原文: 岂料吾方病,翻悲汝不全。卧惊从枕上,扶哭就灯前。
有女诚为累,无儿岂免怜。病来才十日,养得已三年。
慈泪随声迸,悲肠遇物牵。故衣犹架上,残药尚头边。
送出深村巷,看封小墓田。莫言三里地,此别是终天。



白居易简介
唐朝 诗人白居易的照片

白居易(772 年-846 年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邦,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一.白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等