《叹老三首》拼音译文赏析

  • tàn
    lǎo
    sān
    shǒu
  • [
    táng
    ]
    bái
  • chén
    xìng
    zhào
    qīng
    jìng
    xíng
    yǐng
    liǎng
    shào
    nián
    bái
    suí
    shū
    luò
  • wàn
    huà
    chéng
    jiàn
    jiàn
    shuaī
    kàn
    jiào
    dàn
    jìng
    zhōng
    yán
    jīn
    cháo
    lǎo
    zuó
  • rén
    nián
    shào
    mǎn
    bǎi
    cháng
    huān
    shuí
    huì
    tiān
    xīn
    qiān
    líng
    guī
  • wén
    shàn
    zhě
    jīn
    chèng
    biǎn
    què
    wàn
    bìng
    jiē
    zhì
    weí
    zhì
    lǎo
    yào
  • yǒu
    shū
    chóu
    zhí
    xuán
    yún
    guāng
    jīn
  • xiá
    zhōng
    yǒu
    jiù
    jìng
    zhào
    xiān
    tàn
    cóng
    tóu
    bái
    lái
    míng
    shì
  • tóu
    jǐng
    zhì
    lǎo
    cháng
    yǒu
    rén
    bìn
    máo
    zhōng
    shēn
    heī
  • qián
    nián
    zhòng
    táo
    jīn
    suì
    chéng
    huā
    shù
    suì
    xīn
    yīng
    ér
    jīn
    nián
    xué
  • dàn
    jīng
    cháng
    chéng
    jiào
    shēn
    shuaī
    shào
    nián
    liú
    zhù
  • yīn
    shū
    jīn
    biàn
    zhū
    qīn
    zhuàng
    suì
    huān
    cháng
    nián
    dāng
    huǐ

原文: 晨兴照青镜,形影两寂寞。少年辞我去,白发随梳落。
万化成于渐,渐衰看不觉。但恐镜中颜,今朝老于昨。
人年少满百,不得长欢乐。谁会天地心,千龄与龟鹤。
吾闻善医者,今古称扁鹊。万病皆可治,唯无治老药。
我有一握发,梳理何稠直。昔似玄云光,今如素丝色。
匣中有旧镜,欲照先叹息。自从头白来,不欲明磨拭。
鸦头与鹤颈,至老常如墨。独有人鬓毛,不得终身黑。
前年种桃核,今岁成花树。去岁新婴儿,今年已学步。
但惊物长成,不觉身衰暮。去矣欲何如,少年留不住。
因书今日意,遍寄诸亲故。壮岁不欢娱,长年当悔悟。



白居易简介
唐朝 诗人白居易的照片

白居易(772 年-846 年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邦,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一.白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等