《仲夏斋戒月》拼音译文赏析

  • zhòng
    xià
    zhaī
    jiè
    yuè
  • [
    táng
    ]
    bái
  • zhòng
    xià
    zhaī
    jiè
    yuè
    sān
    xún
    duàn
    xīng
    shān
    jiào
    xīn
    shuǎng
    xíng
    shēn
    piān
    piān
  • shǐ
    zhī
    jué
    rén
    gēng
    qīng
    biàn
    便
    chū
    néng
    tuō
    bìng
    huàn
    jiǔ
    chéng
    shén
    xiān
  • kòu
    líng
    fēng
    sōng
    yóu
    yān
    cháng
    shuō
    miù
    jīn
    nǎi
    zhī
    rán
  • jīn
    guò
    bàn
    bǎi
    shuaī
    shén
    quán
    chuī
    liǎng
    bìn
    nán
    sān
    dān
    tián
  • dàn
    jiǎn
    hūn
    xiě
    weì
    shāo
    jié
    qīng
    jìng
    yuán
    tuō
    jīn
    qiě
    xiū
    yǎng
    liáo
    zhōng
    tiān
    nián

原文: 仲夏斋戒月,三旬断腥膻。自觉心骨爽,行起身翩翩。
始知绝粒人,四体更轻便。初能脱病患,久必成神仙。
御寇驭泠风,赤松游紫烟。常疑此说谬,今乃知其然。
我今过半百,气衰神不全。已垂两鬓丝,难补三丹田。
但减荤血味,稍结清净缘。脱巾且修养,聊以终天年。



白居易简介
唐朝 诗人白居易的照片

白居易(772 年-846 年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邦,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一.白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等