《长庆二年七月自中书舍人出守杭州,路次蓝溪作》拼音译文赏析

  • cháng
    qìng
    èr
    nián
    yuè
    zhōng
    shū
    shè
    rén
    chū
    shǒu
    háng
    zhōu
    lán
    zuò
  • [
    táng
    ]
    bái
  • tài
    yuán
    nán
    yōng
    qiě
    lǎo
    féng
    ēn
    chū
  • yán
    yuàn
    zhù
    cháo
    tíng
    sān
    shàng
    zhāng
    zhuàng
    chèng
    zhǐ
  • shèng
    rén
    yōu
    dài
    róng
    fèng
    zhào
    tíng
    shè
    rén
    shū
    chú
    shǐ
  • míng
    huái
    怀
    chǒ
    weǐ
    shùn
    suí
    xíng
    zhǐ
    xīn
    shí
    nián
  • háng
    nǎi
    míng
    jùn
    jùn
    guō
    lín
    jiāng
    xiǎng
    hǎi
    mén
    shān
    cháo
    shēng
    lái
    ěr
  • zhēn
    yuán
    céng
    yóu
    shèn
    jiào
    tài
    shǒu
    zūn
    ān
    jiǔ
    meǐ
  • yīn
    shēng
    jiāng
    hǎi
    xìng
    meǐ
    xiàn
    cāng
    làng
    shuǐ
    shàng
    xíng
    kuàng
    jīn
    jiān
    shì
  • qīng
    shān
    fēng
    luán
    jiē
    bái
    yān
    chén
    dōng
    dào
    tōng
    gǎi
    yuán
    suì
    nán
    zhǐ
  • qín
    qióng
    chǔ
    yuè
    hào
    dàng
    qiān
    wén
    yǒu
    xián
    zhǔ
    rén
    ér
    duō
    hǎo
    shān
    shuǐ
  • shì
    xíng
    weí
    qiè
    suǒ
    liáng
    lán
    shèng
    yóu
    cóng
    shǐ

原文: 太原一男子,自顾庸且鄙。老逢不次恩,洗拔出泥滓。
既居可言地,愿助朝廷理。伏阁三上章,戆愚不称旨。
圣人存大体,优贷容不死。凤诏停舍人,鱼书除刺史。
冥怀齐宠辱,委顺随行止。我自得此心,于兹十年矣。
馀杭乃名郡,郡郭临江汜。已想海门山,潮声来入耳。
昔予贞元末,羁旅曾游此。甚觉太守尊,亦谙鱼酒美。
因生江海兴,每羡沧浪水。尚拟拂衣行,况今兼禄仕。
青山峰峦接,白日烟尘起。东道既不通,改辕遂南指。
自秦穷楚越,浩荡五千里。闻有贤主人,而多好山水。
是行颇为惬,所历良可纪。策马度蓝溪,胜游从此始。



白居易简介
唐朝 诗人白居易的照片

白居易(772 年-846 年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邦,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一.白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等