《缚戎人-达穷民之情也》拼音译文赏析

  • róng
    rén
    qióng
    mín
    zhī
    qíng
  • [
    táng
    ]
    bái
  • róng
    rén
    róng
    rén
    ěr
    chuān
    穿
    miàn
    qín
    tiān
    qín
    lián
    rěn
    shā
  • zhào
    dōng
    nán
    yuè
    huáng
    xiǎo
    shǐ
    使
    xìng
    míng
    lǐng
    chū
    cháng
    ān
    chéng
    xíng
  • shēn
    beì
    jīn
    chuàng
    miàn
    duō
    bìng
    xíng
    驿
    cháo
    cān
    feì
    beī
    pán
  • xīng
    sào
    chuáng
    féng
    jiāng
    shuǐ
    jiāo
    chuī
    shǒu
    shēng
  • zhōng
    zhū
    ěr
    feī
    duō
    duō
    tóng
    bàn
    xíng
    rén
    yīn
    jiè
    wèn
  • shuō
    hóu
    zhōng
    fèn
    fèn
    yún
    xiāng
    guǎn
    běn
    liáng
    yuán
    nián
    zhōng
    luò
    fán
  • luò
    fán
    zhōng
    shí
    zài
    qiǎn
    zhù
    qiú
    máo
    dài
    weí
    zhèng
    cháo
    hàn
  • liǎn
    zhěng
    jīn
    qián
    leì
    chuī
    shì
    xīn
    dìng
    guī
    xiāng
    shǐ
    使
    fán
    zhōng
    zhī
  • àn
    xìng
    yǒu
    cán
    jīn
    gēng
    nián
    shuaī
    guī
    fán
    hòu
    yán
    bīng
    niǎo
    feī
  • tuō
    shēn
    mào
    bēn
    táo
    guī
    zhòu
    xiāo
    xíng
    jīng
    yún
    yīn
    yuè
    heī
    fēng
    shā
    è
  • jīng
    zàng
    qīng
    zhǒ
    hán
    cǎo
    shū
    tōu
    huáng
    bīng
    báo
    wén
    hàn
    jūn
    shēng
  • bàng
    zǒu
    chū
    zài
    bài
    yíng
    yóu
    tīng
    néng
    hàn
    jiāng
    jūn
    suì
    zuò
    fán
    shēng
  • peì
    xiàng
    dōng
    nán
    beī
    shī
    湿
    dìng
    kōng
    fáng
    beì
    niàn
    tūn
    shēng
    yǎng
    tiān
  • ruò
    weí
    xīn
    cán
    nián
    liáng
    yuán
    xiāng
    jǐng
    jiàn
    ér
    juān
  • fán
    beì
    qiú
    hàn
    guī
    hàn
    beì
    jié
    weí
    fán
    zǎo
    zhī
    huǐ
    guī
    lái
  • liǎng
    níng
    chù
    róng
    rén
    róng
    rén
    zhī
    zhōng
    xīn
  • yuān
    yìng
    weì
    yǒu
    hàn
    xīn
    hàn
    fán
    shēn

原文: 缚戎人,缚戎人,耳穿面破驱入秦。天子矜怜不忍杀,
诏徙东南吴与越。黄衣小使录姓名,领出长安乘递行。
身被金创面多瘠,扶病徒行日一驿。朝餐饥渴费杯盘,
夜卧腥臊污床席。忽逢江水忆交河,垂手齐声呜咽歌。
其中一虏语诸虏,尔苦非多我苦多。同伴行人因借问,
欲说喉中气愤愤。自云乡管本凉原,大历年中没落蕃。
一落蕃中四十载,遣著皮裘系毛带。唯许正朝服汉仪,
敛衣整巾潜泪垂。誓心密定归乡计,不使蕃中妻子知。
暗思幸有残筋力,更恐年衰归不得。蕃候严兵鸟不飞,
脱身冒死奔逃归。昼伏宵行经大漠,云阴月黑风沙恶。
惊藏青冢寒草疏,偷渡黄河夜冰薄。忽闻汉军鼙鼓声,
路傍走出再拜迎。游骑不听能汉语,将军遂缚作蕃生。
配向东南卑湿地,定无存恤空防备。念此吞声仰诉天,
若为辛苦度残年。凉原乡井不得见,胡地妻儿虚弃捐。
没蕃被囚思汉土,归汉被劫为蕃虏。早知如此悔归来,
两地宁如一处苦。缚戎人,戎人之中我苦辛。
自古此冤应未有,汉心汉语吐蕃身。



白居易简介
唐朝 诗人白居易的照片

白居易(772 年-846 年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邦,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一.白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等