《和答诗十首。和松树》拼音译文赏析

  • shī
    shí
    shǒu
    sōng
    shù
  • [
    táng
    ]
    bái
  • tíng
    tíng
    shān
    shàng
    sōng
    shēng
    cháo
    yáng
    sēn
    shàng
    cān
    tiān
    tiáo
    bǎi
    chǐ
    cháng
  • chén
    zhōng
    huái
    liǎng
    liǎng
    jiā
    kāng
    zhuāng
    suō
    zhī
    gān
    xún
    cháng
  • yuè
    bái
    lòu
    jiàng
    huái
    huáng
    suì
    mǎn
    shān
    xuě
    sōng
    qīng
    cāng
  • jūn
    xīn
    bǐng
    cāo
    guàn
    bīng
    shuāng
    xiǎo
    rén
    miàn
    biàn
    tài
    suí
    yán
    liáng
  • gòng
    zhī
    sōng
    shèng
    huái
    chéng
    zaī
    dào
    bàng
    fèn
    zhòng
    yáo
    cǎo
    yáo
    cǎo
    zhōng
    fāng
  • shàng
    jīn
    zhī
    weí
    dòng
    liáng
    shā
    shēn
    huò
    suǒ
    weí
    jūn
    gòu
    míng
    táng
  • rán
    zhōng
    tiān
    nián
    lǎo
    zài
    nán
    gāng
    yuàn
    zhī
    suí
    huái
    shù
    xíng

原文: 亭亭山上松,一一生朝阳。森耸上参天,柯条百尺长。
漠漠尘中槐,两两夹康庄。婆娑低覆地,枝干亦寻常。
八月白露降,槐叶次第黄。岁暮满山雪,松色郁青苍。
彼如君子心,秉操贯冰霜。此如小人面,变态随炎凉。
共知松胜槐,诚欲栽道傍。粪土种瑶草,瑶草终不芳。
尚可以斧斤,伐之为栋梁。杀身获其所,为君构明堂。
不然终天年,老死在南冈。不愿亚枝叶,低随槐树行。



白居易简介
唐朝 诗人白居易的照片

白居易(772 年-846 年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邦,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一.白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等