《和答诗十首。答四皓庙》拼音译文赏析

  • shī
    shí
    shǒu
    hào
    miào
  • [
    táng
    ]
    bái
  • tiān
    xià
    yǒu
    dào
    jiàn
    dào
    juàn
    huái
    怀
    zhī
    nǎi
    shèng
    rén
    wén
    zhū
    zhòng
  • jiǎo
    jiǎo
    xiān
    shēng
    tóng
    bǐng
    shì
    suí
    shí
    yǒu
    xiǎn
    huì
    bǐng
    dào
    lín
  • qín
    huáng
    bào
    nüè
    èr
    shì
    gòu
    luàn
    xiān
    shēng
    xiāng
    suí
    shāng
    lǐng
    cǎi
    zhī
  • jūn
    kàn
    qín
    zhōng
    zhě
    liú
    xiàng
    zhēng
    tiān
    xià
    móu
    chén
    jìng
    yuè
    suí
  • xiān
    shēng
    luán
    míng
    míng
    feī
    jūn
    kàn
    dǐng
    zhōng
    jiāo
    làn
    zhě
  • fáng
    peì
    gōng
    weì
    xiāng
    chí
    nán
    diào
    shé
    shū
    sān
    lüè
    xīn
  • xīn
    shí
    shǔ
    nián
    zhòu
    xíng
    shén
    jìng
    zhě
    dào
    chèng
    zhě
    shī
  • fáng
    ěr
    néng
    feī
    suǒ
    hàn
    gāo
    zhī
    nián
    chǒ
    zhōng
    suǒ
  • zhǒ
    feì
    duó
    ròu
    xiāng
    yōu
    fáng
    kǒu
    kǒu
    shé
    suǒ
    shī
  • yǒu
    chén
    píng
    xīn
    xīn
    jiāng
    weí
    xiān
    shēng
    gāo
    guàn
    weī
    yìng
    meí
  • cóng
    róng
    xià
    nán
    shān
    pàn
    dōng
    weí
    qián
    zhān
    huì
    tài
    zuǒ
    yòu
    shēng
  • què
    rén
    chǔ
    guāng
    huī
    xīn
    huà
    kǒu
  • dìng
    tiān
    xià
    běn
    suì
    ān
    liú
    shì
    weī
    fáng
    néng
    feī
    ěr
    suǒ
    zhī
  • xiān
    shēng
    dào
    guāng
    tài
    shèn
    beī
    ān
    chē
    liú
    zhù
    gōng
    chéng
  • hàn
    tiān
    yún
    bǎi
    zài
    tiān
    xià
    yún
    guī
  • gāo
    cháo
    yóu
    shàng
    cháo
    yóu
    wǎng
    fǎn
    guī
  • xiān
    shēng
    chū
    chù
    liǎng
    weī
    cháng
    yǐn
    cháng
    shí
  • yóu
    lái
    shèng
    rén
    dào
    zhèn
    kuī
    juàn
    zhī
    yíng
    shū
    zhī
    gèn
    chuí
  • xiān
    shēng
    dào
    shèn
    míng
    yóu
    huò
    feī
    yuàn
    biàn
    huò
    weí
    yín
    shī

原文: 天下有道见,无道卷怀之。此乃圣人语,吾闻诸仲尼。
矫矫四先生,同禀希世资。随时有显晦,秉道无磷缁。
秦皇肆暴虐,二世遘乱离。先生相随去,商岭采紫芝。
君看秦狱中,戮辱者李斯。刘项争天下,谋臣竟悦随。
先生如鸾鹤,去入冥冥飞。君看齐鼎中,焦烂者郦其。
子房得沛公,自谓相遇迟。八难掉舌枢,三略役心机。
辛苦十数年,昼夜形神疲。竟杂霸者道,徒称帝者师。
子房尔则能,此非吾所宜。汉高之季年,嬖宠钟所私。
冢嫡欲废夺,骨肉相忧疑。岂无子房口,口舌无所施。
亦有陈平心,心计将何为。皤皤四先生,高冠危映眉。
从容下南山,顾盼入东闱。前瞻惠太子,左右生羽仪。
却顾戚夫人,楚舞无光辉。心不画一计,口不吐一词。
闇定天下本,遂安刘氏危。子房吾则能,此非尔所知。
先生道既光,太子礼甚卑。安车留不住,功成弃如遗。
如彼旱天云,一雨百谷滋。泽则在天下,云复归希夷。
勿高巢与由,勿尚吕与伊。巢由往不返,伊吕去不归。
岂如四先生,出处两逶迤。何必长隐逸,何必长济时。
由来圣人道,无朕不可窥。卷之不盈握,舒之亘八陲。
先生道甚明,夫子犹或非。愿子辨其惑,为予吟此诗。



白居易简介
唐朝 诗人白居易的照片

白居易(772 年-846 年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邦,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一.白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等