《悲哉行》拼音译文赏析

  • beī
    zaī
    xíng
  • [
    táng
    ]
    bái
  • beī
    zaī
    weí
    zhě
    xué
    zhī
    shū
    yǎn
    àn
    bǐng
    shǒu
    shēng
    zhī
  • shí
    shàng
    fāng
    chéng
    míng
    cháng
    chí
    zòng
    yǒu
    huàn
    zhě
    liǎng
    bìn
    chéng
  • lián
    shào
    zhuàng
    shì
    zài
    qióng
    jiàn
    shí
    zhàng
    lǎo
    qiě
    bìng
    yān
    yòng
    guì
    weí
  • chén
    chén
    zhū
    mén
    zhái
    zhōng
    yǒu
    chòu
    ér
    zhuàng
    mào
    rén
    guāng
    míng
    gāo
    liáng
  • shǒu
    shū
    juàn
    shēn
    huàn
    róng
    èr
    shí
    fēng
    jué
    mén
    chéng
    xūn
  • chūn
    lái
    chū
    qīng
    feí
    cháo
    cóng
    yǐn
    yǒu
    chàng
    lóu
  • píng
    fēng
    hái
    jiǔ
    zhài
    duī
    jīn
    xuǎn
    é
    meí
    shēng
    gǒu
    wài
    zhī
  • shān
    miáo
    jiàn
    sōng
    shì
    suí
    gāo
    beī
    lái
    nài
    feī
    jūn
    shāng
    beī

原文: 悲哉为儒者,力学不知疲。读书眼欲暗,秉笔手生胝。
十上方一第,成名常苦迟。纵有宦达者,两鬓已成丝。
可怜少壮日,适在穷贱时。丈夫老且病,焉用富贵为。
沉沉朱门宅,中有乳臭儿。状貌如妇人,光明膏粱肌。
手不把书卷,身不擐戎衣。二十袭封爵,门承勋戚资。
春来日日出,服御何轻肥。朝从博徒饮,暮有倡楼期。
平封还酒债,堆金选蛾眉。声色狗马外,其馀一无知。
山苗与涧松,地势随高卑。古来无奈何,非君独伤悲。



白居易简介
唐朝 诗人白居易的照片

白居易(772 年-846 年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邦,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一.白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等