《哭孔戡》拼音译文赏析

  • kān
  • [
    táng
    ]
    bái
  • luò
    yáng
    shuí
    kān
    wén
    cháng
    ān
    shì
    zhī
    kān
    zhě
    wén
    zhī
    xuàn
    rán
  • kān
    zuǒ
    shān
    dōng
    jūn
    feī
    gān
    xiàng
    西
    lái
    dào
    zhí
    xián
  • cóng
    shì
    rén
    rén
    weí
    nán
    rén
    yán
    míng
    míng
    dài
    zhì
    zài
    cháo
    duān
  • huò
    wàng
    jiàn
    yǒu
    shì
    kān
    yán
    huò
    wàng
    xiàn
    yǒu
    xié
    kān
    dàn
  • zaī
    liǎng
    xié
    chǐ
    齿
    weí
    xián
    guān
    jìng
    jiǎn
    jiǎn
    jūn
    qián
  • xíng
    hái
    suí
    zhòng
    rén
    liǎn
    zàng
    beǐ
    máng
    shān
    píng
    shēng
    gāng
    cháng
    neì
    zhí
    guī
    jiān
  • xián
    zhě
    weí
    shēng
    mín
    shēng
    xuán
    zài
    tiān
    weì
    tiān
    rén
    weí
    shēng
    xián
  • weì
    tiān
    guǒ
    mín
    weí
    duó
    nián
    máng
    máng
    yuán
    huà
    zhōng
    shuí
    zhí
    quán

原文: 洛阳谁不死,戡死闻长安。我是知戡者,闻之涕泫然。
戡佐山东军,非义不可干。拂衣向西来,其道直如弦。
从事得如此,人人以为难。人言明明代,合置在朝端。
或望居谏司,有事戡必言。或望居宪府,有邪戡必弹。
惜哉两不谐,没齿为闲官。竟不得一日,謇謇立君前。
形骸随众人,敛葬北邙山。平生刚肠内,直气归其间。
贤者为生民,生死悬在天。谓天不爱人,胡为生其贤。
谓天果爱民,胡为夺其年。茫茫元化中,谁执如此权。



白居易简介
唐朝 诗人白居易的照片

白居易(772 年-846 年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邦,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一.白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等