《裴将军宅芦管歌》拼音译文赏析

  • peí
    jiāng
    jūn
    zhái
    guǎn
  • [
    táng
    ]
    cén
    cān
  • liáo
    dōng
    jiǔ
    yuè
    duàn
    liáo
    dōng
    xiǎo
    ér
    cǎi
    guǎn
    lián
    xīn
    guǎn
    qīng
    qiě
    beī
  • fēng
    piāo
    hǎi
    tóu
    mǎn
    hǎi
    shù
    xiāo
    suǒ
    tiān
    shuāng
    guǎn
    shēng
    liáo
    liàng
    yuè
    cāng
    cāng
  • bái
    láng
    beǐ
    kān
    chóu
    hèn
    xuán
    chéng
    nán
    jiē
    duàn
    cháng
    liáo
    dōng
    jiāng
    jūn
    cháng
    ān
    zhái
  • meǐ
    rén
    guǎn
    huì
    jiā
    nòng
    diào
    jiū
    sōu
    shèng
    dòng
    xiāo
    shēng
    yǎo
    tiǎo
    héng
  • bàn
    gāo
    táng
    weì
    huí
    zhī
    jiāng
    guǎn
    sòng
    jūn
    beī
    qiǎo
    néng
    shàng
    jīng
    yáng
    liǔ
  • xiàng
    yuán
    zhōng
    luò
    meí
    zhū
    zhī
    tīng
    weì
    gāo
    juàn
    zhū
    lián
    liè
    hóng
    zhú
  • jiāng
    jūn
    zuì
    kěn
    xiū
    gēng
    shǐ
    使
    meǐ
    rén
    chuī

原文: 辽东九月芦叶断,辽东小儿采芦管。可怜新管清且悲,
一曲风飘海头满。海树萧索天雨霜,管声寥亮月苍苍。
白狼河北堪愁恨,玄兔城南皆断肠。辽东将军长安宅,
美人芦管会佳客。弄调啾飕胜洞箫,发声窈窕欺横笛。
夜半高堂客未回,只将芦管送君杯。巧能陌上惊杨柳,
复向园中误落梅。诸客爱之听未足,高卷珠帘列红烛。
将军醉舞不肯休,更使美人吹一曲。



岑参简介: 岑参(约715年—770年),汉族,原籍南阳(今属河南新野),迁居江陵(今属湖北),是唐代著名的边塞诗人,去世之时56岁。他的诗歌富有浪漫主义的特色,气势雄伟,想象丰富,色彩瑰丽,热情奔放,尤其擅长七言歌行。现存诗403首,其中七十多首边塞诗,另有《感旧赋》一篇,《招北客文》一篇,墓铭两篇。岑参的诗歌被誉为“边塞诗第一人”,被誉为“边塞诗之祖”。