《冬夜宿仙游寺南凉堂,呈谦道人》拼音译文赏析

  • dōng
    宿
    xiān
    yóu
    nán
    liáng
    táng
    chéng
    qiān
    dào
    rén
  • [
    táng
    ]
    cén
    cān
  • tài
    lián
    tài
    bái
    liǎng
    shān
    zhī
    chóng
    pán
    shí
    mén
    zhǎi
    xíng
    cái
    tōng
  • 西
    dǎo
    shān
    lín
    xià
    féng
    zhī
    gōng
    zuó
    shān
    beǐ
    shí
    xīng
    xīng
    wén
    zhōng
  • qín
    jiǔ
    xiān
    tái
    zài
    zhōng
    fēng
    xiāo
    shēng
    wén
    liú
    zōng
  • shí
    tán
    dài
    meǐ
    suì
    tóu
    jīn
    lóng
    luàn
    liú
    zhēng
    xùn
    tuān
    pēn
    báo
    leí
    fēng
  • lái
    wén
    qīng
    qìng
    yuè
    chū
    cāng
    shān
    kōng
    kōng
    shān
    mǎn
    qīng
    guāng
    shuǐ
    shù
    xiāng
    líng
    lóng
  • huí
    láng
    yìng
    zhú
    qiū
    diàn
    殿
    yǐn
    shēn
    sōng
    dēng
    yǐng
    luò
    qián
    谿
    宿
    shuǐ
    shēng
    zhōng
  • lín
    luán
    hǎo
    jié
    xiàng
    谿
    dōng
    xiāng
    shí
    weí
    shān
    sēng
    lín
    jiā
    diào
    wēng
  • lín
    wǎn
    chū
    chaī
    zhī
    hán
    hóng
    yōu
    xìng
    qiè
    shì
    shèng
    nóng
  • yuàn
    xiè
    zhōng
    yuán
    yǒng
    jīn
    rén
    gōng
    bào
    chéng
    niǎn
    zān
    ěr
    róng

原文: 太乙连太白,两山知几重。路盘石门窄,匹马行才通。
日西倒山寺,林下逢支公。昨夜山北时,星星闻此钟。
秦女去已久,仙台在中峰。箫声不可闻,此地留遗踪。
石潭积黛色,每岁投金龙。乱流争迅湍,喷薄如雷风。
夜来闻清磬,月出苍山空。空山满清光,水树相玲珑。
回廊映密竹,秋殿隐深松。灯影落前谿,夜宿水声中。
爱兹林峦好,结宇向谿东。相识唯山僧,邻家一钓翁。
林晚栗初拆,枝寒梨已红。物幽兴易惬,事胜趣弥浓。
愿谢区中缘,永依金人宫。寄报乘辇客,簪裾尔何容。



岑参简介: 岑参(约715年—770年),汉族,原籍南阳(今属河南新野),迁居江陵(今属湖北),是唐代著名的边塞诗人,去世之时56岁。他的诗歌富有浪漫主义的特色,气势雄伟,想象丰富,色彩瑰丽,热情奔放,尤其擅长七言歌行。现存诗403首,其中七十多首边塞诗,另有《感旧赋》一篇,《招北客文》一篇,墓铭两篇。岑参的诗歌被誉为“边塞诗第一人”,被誉为“边塞诗之祖”。