《八哀诗。故著作郎贬台州司户荥阳郑公虔》拼音译文赏析

  • shī
    zhù
    zuò
    láng
    biǎn
    tái
    zhōu
    yíng
    yáng
    zhèng
    gōng
    qián
  • [
    táng
    ]
  • zhì
    mén
    shí
    zhōng
    xiǎng
    cuì
    wàng
    xiāo
    chóu
    diāo
    lóng
    yǎng
  • yíng
    yáng
    guàn
    zhòng
    zǎo
    wén
    míng
    gōng
    shǎng
    chóng
    shì
    kuàng
    nǎi
    jīng
    shuǎng
  • tiān
    rán
    shēng
    zhī
    姿
    xué
    yóu
    xià
    shàng
    shén
    nóng
    lòu
    huáng
    shí
    kuì
    shī
    cháng
  • yào
    zuǎn
    西
    míng
    bīng
    liú
    zhǐ
    zhū
    zhǎng
    guàn
    chuān
    穿
    hèn
    huì
    zuì
    yǎng
  • guī
    niè
    xīng
    jīng
    ào
    chóng
    zhuàn
    dān
    qīng
    guǎng
    广
    yún
    kuī
    weì
    biàn
    fāng
    shuò
    xié
    tài
    wǎng
  • shén
    hàn
    biàn
    zhōng
    jiān
    liǎng
    wén
    zhuàn
    tiān
    xià
    kǒu
    yóu
    zài
    bǎng
  • xiàn
    shū
    huà
    xīn
    shī
    wǎng
    cāng
    zhōu
    dòng
    xuān
    xiǎng
  • sān
    jué
    fāng
    yóu
    suǒ
    yǎng
    shì
    jiǔ
    shū
    fàng
    dàn
    qín
    shì
    tiān
    rǎng
  • xíng
    hái
    shí
    qīn
    jìn
    weí
    zhàng
    weì
    céng
    guān
    cáo
    shū
    huǎng
  • wǎn
    jiù
    xiāng
    chén
    hūn
    mǎng
    fǎn
    guī
    shèng
    cháo
    diǎn
    rǎn
    dàng
  • lǎo
    méng
    tái
    zhōu
    yuàn
    fàn
    fàn
    zhè
    jiāng
    jiǎng
    chuān
    穿
    míng
    xuě
    shí
    xiàng
  • kōng
    wén
    zhī
    jiàn
    xìng
    tán
    zhàng
    tiān
    cháng
    tiào
    dōng
    nán
    qiū
    wǎng
    liǎng
  • bié
    cǎn
    zhì
    jīn
    bān
    bái
    huái
    怀
    nǎng
    chūn
    shēn
    qín
    shān
    xiù
    zhuì
    qīng
    weì
    lǎng
  • tán
    wáng
    hóu
    mén
    shuì
    lín
    xià
    yàng
    cāo
    zhǐ
    zhōng
    hān
    shí
    xiá
    xiǎng
  • chǎng
    jìng
    shū
    kuò
    píng
    làn
    chuī
    jiǎng
    bǎi
    nián
    jiàn
    láo
    luò
    ān
    fàng
  • xiāo
    tiáo
    ruǎn
    xián
    zài
    chū
    chù
    tóng
    shì
    wǎng
    fǎng
    访
    jiāng
    lóu
    hán
    shù
    piāo
    dàng

原文: 鶢鶋至鲁门,不识钟鼓飨。孔翠望赤霄,愁思雕笼养。
荥阳冠众儒,早闻名公赏。地崇士大夫,况乃气精爽。
天然生知姿,学立游夏上。神农极阙漏,黄石愧师长。
药纂西极名,兵流指诸掌。贯穿无遗恨,荟蕞何技痒。
圭臬星经奥,虫篆丹青广。子云窥未遍,方朔谐太枉。
神翰顾不一,体变钟兼两。文传天下口,大字犹在榜。
昔献书画图,新诗亦俱往。沧洲动玉陛,宣鹤误一响。
三绝自御题,四方尤所仰。嗜酒益疏放,弹琴视天壤。
形骸实土木,亲近唯几杖。未曾寄官曹,突兀倚书幌。
晚就芸香阁,胡尘昏坱莽。反覆归圣朝,点染无涤荡。
老蒙台州掾,泛泛浙江桨。覆穿四明雪,饥拾楢溪橡。
空闻紫芝歌,不见杏坛丈。天长眺东南,秋色馀魍魉。
别离惨至今,斑白徒怀曩。春深秦山秀,叶坠清渭朗。
剧谈王侯门,野税林下鞅。操纸终夕酣,时物集遐想。
词场竟疏阔,平昔滥吹奖。百年见存殁,牢落吾安放。
萧条阮咸在,出处同世网。他日访江楼,含凄述飘荡。



杜甫简介
唐朝 诗人杜甫的照片

杜甫(712年2月12日-770年),字子美,号少陵野老,一号杜陵野客、杜陵布衣,唐朝现实主义诗人,其著作以弘大的社会写实著称。杜甫家族出于京兆杜氏分支,唐朝时京兆杜氏多自称为杜陵人。曾任左拾遗、检校工部员外郎,后曾隐居成都草堂,世称杜拾遗、杜工部,又称杜少陵、杜草堂。


杜甫与李白并称“李杜”,为了与晚唐的两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别,又称作“大李杜”,明清以后也常被尊称为“老杜”。虽然在世时名声并不显赫,但在身后,杜甫的作品最终对中国古典文学和日本近代文学产生了深远的影响。约1500首诗歌被保留了下来,作品集为《杜工部集》。他在中国古典诗歌中以风格浑朴沉郁著称。相对李白疏朗洒脱的“诗仙”,杜甫被后人奉为“诗圣”。他的诗也因其社会时代意义被誉为“诗史”。