《将游衡岳,过汉阳双松亭,留别族弟浮屠谈皓》拼音译文赏析

  • jiāng
    yóu
    héng
    yuè
    guò
    hàn
    yáng
    shuāng
    sōng
    tíng
    liú
    bié
    tán
    hào
  • [
    táng
    ]
    bái
  • qín
    zhào
    shì
    què
    hán
    dān
    gōng
    běn
    shì
    chǔ
    jiā
    hái
    lái
    jīng
    shān
    zhōng
  • dān
    cǎi
    xiè
    cāng
    míng
    jīng
    huī
    líng
    bái
    hóng
    qīng
    yíng
    xiāng
    diǎn
    liú
    luò
    shí
    tóng
  • zhuō
    jué
    dào
    mén
    xiù
    tán
    xuán
    nǎi
    zhī
    gōng
    yán
    luó
    jié
    yōu
    jiǎn
    zhú
    rào
    fāng
    cóng
  • liáng
    huā
    yǒu
    tiān
    lài
    míng
    kōng
    chū
    lái
    shí
    táo
    kaī
    jǐng
    fēng
  • jīn
    huǒ
    luò
    qiū
    huáng
    tóng
    shuǐ
    mèng
    yuán
    xiāng
    cháng
    shā
    qióng
  • shū
    fǎng
    访
    héng
    qiáo
    dàn
    nán
    feī
    hóng
    鸿

原文: 秦欺赵氏璧,却入邯郸宫。本是楚家玉,还来荆山中。
丹彩泻沧溟,精辉凌白虹。青蝇一相点,流落此时同。
卓绝道门秀,谈玄乃支公。延萝结幽居,剪竹绕芳丛。
凉花拂户牖,天籁鸣虚空。忆我初来时,蒲萄开景风。
今兹大火落,秋叶黄梧桐。水色梦沅湘,长沙去何穷。
寄书访衡峤,但与南飞鸿。



李白简介
唐朝 诗人李白的照片

李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐代伟大的浪漫主义诗人,被后人尊称为“诗仙”。李白出生于河南洛阳,他的父亲李商隐是一位著名的诗人,母亲则是一位深受尊敬的女士。李白曾就读于唐朝的著名学府,并受到了唐太宗李世民的赏识。他的诗歌极富浪漫主义色彩,深受后人喜爱,被誉为“诗圣”。

代表作有《望庐山瀑布》《行路难》《蜀道难》《将进酒》《梁甫吟》《早发白帝城》等多首。