《留别广陵诸公(一作留别邯郸故人)》拼音译文赏析

  • liú
    bié
    guǎng
    广
    líng
    zhū
    gōng
    zuò
    liú
    bié
    hán
    dān
    rén
  • [
    táng
    ]
    bái
  • zuò
    shào
    nián
    jié
    jiāo
    zhào
    yàn
    jīn
    luò
    jùn
    jǐn
    dài
    héng
    lóng
    quán
  • cùn
    xīn
    shì
    suǒ
    xiàng
    feī
    rán
    wǎn
    jié
    jiào
    shū
    liè
    jīng
    cǎo
    tài
    xuán
  • kōng
    míng
    shù
    zhuàng
    shì
    báo
    gāo
    xián
    zhōng
    huí
    shèng
    míng
    huī
    hàn
    líng
    yún
    yān
  • gǎn
    xià
    pān
    lóng
    duò
    tiān
    hái
    jiā
    shǒu
    qīng
    zhēn
    jié
    qiū
    chán
  • liàn
    dān
    feì
    huǒ
    shí
    cǎi
    yào
    qióng
    shān
    chuān
    hǎi
    guān
    rén
    shuì
    liáo
    dōng
    tián
  • chéng
    xìng
    zhào
    zhōng
    chuán
    lín
    zuì
    xiè
    qiáng
    shān
    gōng
    dǎo
    biān
  • kuáng
    bié
    chuī
    diào
    cāng
    làng
    qián

原文: 忆昔作少年,结交赵与燕。金羁络骏马,锦带横龙泉。
寸心无疑事,所向非徒然。晚节觉此疏,猎精草太玄。
空名束壮士,薄俗弃高贤。中回圣明顾,挥翰凌云烟。
骑虎不敢下,攀龙忽堕天。还家守清真,孤洁励秋蝉。
炼丹费火石,采药穷山川。卧海不关人,租税辽东田。
乘兴忽复起,棹歌溪中船。临醉谢葛强,山公欲倒鞭。
狂歌自此别,垂钓沧浪前。



李白简介
唐朝 诗人李白的照片

李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐代伟大的浪漫主义诗人,被后人尊称为“诗仙”。李白出生于河南洛阳,他的父亲李商隐是一位著名的诗人,母亲则是一位深受尊敬的女士。李白曾就读于唐朝的著名学府,并受到了唐太宗李世民的赏识。他的诗歌极富浪漫主义色彩,深受后人喜爱,被誉为“诗圣”。

代表作有《望庐山瀑布》《行路难》《蜀道难》《将进酒》《梁甫吟》《早发白帝城》等多首。