《闻丹丘子于城北营石门幽居中有高凤遗迹仆离群…以寄之》拼音译文赏析

  • wén
    dān
    qiū
    chéng
    beǐ
    yíng
    shí
    mén
    yōu
    zhōng
    yǒu
    gāo
    fèng
    qún
    zhī
  • [
    táng
    ]
    bái
  • chūn
    huá
    cāng
    jiāng
    yuè
    qiū
    hǎi
    yún
    yíng
    hán
    shǔ
    duì
    cháng
    jūn
  • jūn
    chǔ
    shuǐ
    nán
    wàng
    jūn
    huái
    shān
    beǐ
    mèng
    hún
    suī
    feī
    lái
    huì
    miàn
  • chóu
    zài
    sōng
    yáng
    tóng
    qīn
    huáng
    绿
    luó
    xiào
    zān
    dān
    jiàn
    yán
    láng
  • wǎn
    fēn
    chéng
    xìng
    rèn
    suǒ
    shì
    zài
    yàn
    mén
    guān
    jūn
    weí
    é
    meí
  • xīn
    xuán
    wàn
    wài
    yǐng
    zhì
    liǎng
    xiāng
    cháng
    jiàn
    guī
    lái
    xiāng
    féng
    luò
    yáng
  • shàng
    xuān
    xuān
    lìng
    xīn
    fán
    jīn
    jiào
    shī
    tuō
    shì
    suí
    fēng
    fān
  • xiè
    cháo
    liè
    cháng
    xiào
    guī
    yuán
    yuán
    xián
    qiú
    sàn
    piǎo
  • jiǔ
    míng
    shān
    hūn
    shū
    weì
    rén
    shēng
    xìn
    duō
    shì
    shì
    weí
  • niàn
    yōu
    fén
    chàng
    rán
    ruò
    yǒu
    shī
    wén
    jūn
    shí
    mén
    宿
    dūn
  • fāng
    cóng
    guì
    shù
    yǐn
    xiàn
    táo
    huā
    yuán
    gāo
    fēng
    xiá
    kuàng
    yōu
    rén
  • sōng
    fēng
    qīng
    yáo
    yuè
    zhàn
    fāng
    zūn
    ān
    ǒu
    jiā
    shǎng
    dān
    xīn
    lún

原文: 春华沧江月,秋色碧海云。离居盈寒暑,对此长思君。
思君楚水南,望君淮山北。梦魂虽飞来,会面不可得。
畴昔在嵩阳,同衾卧羲皇。绿萝笑簪绂,丹壑贱岩廊。
晚途各分析,乘兴任所适。仆在雁门关,君为峨眉客。
心悬万里外,影滞两乡隔。长剑复归来,相逢洛阳陌。
陌上何喧喧,都令心意烦。迷津觉路失,托势随风翻。
以兹谢朝列,长啸归故园。故园恣闲逸,求古散缥帙。
久欲入名山,婚娶殊未毕。人生信多故,世事岂惟一。
念此忧如焚,怅然若有失。闻君卧石门,宿昔契弥敦。
方从桂树隐,不羡桃花源。高风起遐旷,幽人迹复存。
松风清瑶瑟,溪月湛芳樽。安居偶佳赏,丹心期此论。



李白简介
唐朝 诗人李白的照片

李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐代伟大的浪漫主义诗人,被后人尊称为“诗仙”。李白出生于河南洛阳,他的父亲李商隐是一位著名的诗人,母亲则是一位深受尊敬的女士。李白曾就读于唐朝的著名学府,并受到了唐太宗李世民的赏识。他的诗歌极富浪漫主义色彩,深受后人喜爱,被誉为“诗圣”。

代表作有《望庐山瀑布》《行路难》《蜀道难》《将进酒》《梁甫吟》《早发白帝城》等多首。