《雪谗诗赠友人》拼音译文赏析

  • xuě
    chán
    shī
    zèng
    yǒu
    rén
  • [
    táng
    ]
    bái
  • juē
    chén
    chāng
    jué
    jiǔ
    shí
    zhī
    feī
    rén
    cháng
    yǒu
    yán
    guò
  • shù
    xiǔ
    bāo
    huāng
    xiá
    wán
    chǒu
    yuè
    chū
    zhì
    kuì
    hào
    shǒu
  • gǎn
    suì
    wǎn
    shì
    wǎng
    qiān
    bái
    qīng
    yíng
    qián
    qún
    qīng
    zhé
    zhóu
  • xià
    chén
    huáng
    quán
    zhòng
    máo
    feī
    shàng
    líng
    qīng
    tiān
    feǐ
    àn
    chéng
    beì
    jǐn
    càn
    rán
  • shā
    zhū
    xiān
    hóng
    yàn
    shuò
    shān
    xiān
    yān
    cāng
    dàng
  • weī
    juān
    jiāo
    luàn
    guó
    shān
    shí
    chén
    duō
    fēng
    shèng
    caī
    xián
  • zaī
    beī
    shuí
    chá
    zhī
    zhēn
    jiān
    rén
    zhī
    chāng
    kuáng
  • què
    zhī
    qiáng
    qiáng
    rén
    zhī
    yín
    hūn
    chú
    zhī
    bēn
    bēn
  • tǎn
    dàng
    jūn
    yuè
    huáng
    yán
    zhuó
    zuì
    zuì
    nǎi
    duō
    qīng
    hǎi
    liú
    è
  • è
    guò
    rén
    shēng
    shí
    nán
    féng
    zhī
    luó
    huǐ
    xiāo
    jīn
    chén
    yōu
    zuò
  • tiān
    weì
    sāng
    wén
    miè
    zhòu
    bāo
    huò
    zhōu
    tiān
    weí
    dàng
  • zhí
    zhī
    yóu
    hàn
    shì
    shí
    zài
    bàng
    qín
    huáng
    tài
    hòu
    yín
    huāng
  • zuò
    hūn
    suì
    yǎn
    tài
    yáng
    wàn
    chéng
    shàng
    ěr
    shāng
    dān
    qióng
  • xīn
    qiè
    zhí
    huò
    wàng
    tán
    hào
    tiān
    shì
    shàn
    tīng
    lóu
    zhì
    míng
  • shén
    dùn
    xiǎng
    guǐ
    táo
    xíng
    xiá
    shù
    zhāo
    zhōng
    chéng

原文: 嗟予沉迷,猖獗已久。五十知非,古人尝有。立言补过,
庶存不朽。包荒匿瑕,蓄此顽丑。月出致讥,贻愧皓首。
感悟遂晚,事往日迁。白璧何辜,青蝇屡前。群轻折轴,
下沉黄泉。众毛飞骨,上凌青天。萋斐暗成,贝锦粲然。
泥沙聚埃,珠玉不鲜。洪焰烁山,发自纤烟。苍波荡日,
起于微涓。交乱四国,播于八埏。拾尘掇蜂,疑圣猜贤。
哀哉悲夫,谁察予之贞坚。彼妇人之猖狂,
不如鹊之强强。彼妇人之淫昏,不如鹑之奔奔。
坦荡君子,无悦簧言。擢发续罪,罪乃孔多。倾海流恶,
恶无以过。人生实难,逢此织罗。积毁销金,沉忧作歌。
天未丧文,其如余何。妲己灭纣,褒女惑周。天维荡覆,
职此之由。汉祖吕氏,食其在傍。秦皇太后,毐亦淫荒。
螮蝀作昏,遂掩太阳。万乘尚尔,匹夫何伤。辞殚意穷,
心切理直。如或妄谈,昊天是殛。子野善听,离娄至明。
神靡遁响,鬼无逃形。不我遐弃,庶昭忠诚。



李白简介
唐朝 诗人李白的照片

李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐代伟大的浪漫主义诗人,被后人尊称为“诗仙”。李白出生于河南洛阳,他的父亲李商隐是一位著名的诗人,母亲则是一位深受尊敬的女士。李白曾就读于唐朝的著名学府,并受到了唐太宗李世民的赏识。他的诗歌极富浪漫主义色彩,深受后人喜爱,被誉为“诗圣”。

代表作有《望庐山瀑布》《行路难》《蜀道难》《将进酒》《梁甫吟》《早发白帝城》等多首。