《过乘如禅师萧居士嵩丘兰若》拼音译文赏析

  • guò
    chéng
    shàn
    shī
    xiāo
    shì
    sōng
    qiū
    lán
    ruò
  • [
    táng
    ]
    wáng
    weí
  • zhù
    tiān
    qīn
    xiōng
    sōng
    qiū
    lán
    ruò
    fēng
    qíng
    shí
    suí
    míng
    qìng
    cháo
    xià
  • xíng
    kōng
    lín
    luò
    shēng
    bèng
    shuǐ
    dìng
    qīn
    xiāng
    àn
    shī
    湿
    huā
    yìng
    gòng
    shí
    chuáng
    píng
  • shēn
    dòng
    cháng
    sōng
    suǒ
    yǒu
    yǎn
    rán
    tiān
    zhú
    xiān
    shēng

原文: 无著天亲弟与兄,嵩丘兰若一峰晴。食随鸣磬巢乌下,
行踏空林落叶声。迸水定侵香案湿,雨花应共石床平。
深洞长松何所有,俨然天竺古先生。



王维简介
唐朝 诗人王维的照片

王维(692年-761年),字摩诘,号摩诘居士,祖籍山西祁县,其父迁居于蒲州(今山西永济市),遂为河东人。盛唐山水田园派诗人、画家,号称“诗佛”。今存诗400余首,重要诗作有《相思》、《山居秋暝》等。与孟浩然合称“王孟”。王维早年诗作充满爱国热情,晚年笃信佛教,因此其晚期作品中融合佛法,充满禅意。
王维受母亲影响,精通佛学,其字“摩诘”,是取自佛教的《维摩诘经》。