《与苏卢二员外期游方丈寺而苏不至,因有是作》拼音译文赏析

  • èr
    yuán
    wài
    yóu
    fāng
    zhàng
    ér
    zhì
    yīn
    yǒu
    shì
    zuò
  • [
    táng
    ]
    wáng
    weí
  • gòng
    yǎng
    tóu
    tuó
    xíng
    néng
    wàng
    shì
    qíng
    huí
    kàn
    shuāng
    fèng
    xiāng
    niú
    míng
  • xiàng
    kōng
    lín
    shuō
    xīn
    suí
    bǎo
    píng
    shǒu
    jīn
    huā
    jìng
    xiāng
    peì
    dào
    chéng
  • wén
    dào
    yāo
    tóng
    shè
    xiāng
    宿
    huà
    chéng
    ān
    zhī
    lái
    wǎng
    fān
    shēng

原文: 共仰头陀行,能忘世谛情。回看双凤阙,相去一牛鸣。
法向空林说,心随宝地平。手巾花氎净,香帔稻畦成。
闻道邀同舍,相期宿化城。安知不来往,翻得似无生。



王维简介
唐朝 诗人王维的照片

王维(692年-761年),字摩诘,号摩诘居士,祖籍山西祁县,其父迁居于蒲州(今山西永济市),遂为河东人。盛唐山水田园派诗人、画家,号称“诗佛”。今存诗400余首,重要诗作有《相思》、《山居秋暝》等。与孟浩然合称“王孟”。王维早年诗作充满爱国热情,晚年笃信佛教,因此其晚期作品中融合佛法,充满禅意。
王维受母亲影响,精通佛学,其字“摩诘”,是取自佛教的《维摩诘经》。