《游悟真寺(一作王缙诗)》拼音译文赏析

  • yóu
    zhēn
    zuò
    wáng
    jìn
    shī
  • [
    táng
    ]
    wáng
    weí
  • wén
    dào
    huáng
    jīn
    réng
    kaī
    bái
    tián
    zhì
    shān
    shí
    zhòu
    lǐng
    chū
    feī
    quán
  • měng
    tóng
    sān
    jìng
    chóu
    yuán
    xué
    shàn
    mǎi
    xiāng
    rán
    绿
    guì
    huǒ
    hóng
    lián
  • cǎo
    yáo
    xiá
    shàng
    sōng
    shēng
    fàn
    yuè
    biān
    shān
    qióng
    bǎi
    èr
    shì
    jiè
    jiē
    sān
    qiān
  • fàn
    liáo
    píng
    shì
    wáng
    chéng
    suì
    miǎo
    rán
    líng
    cái
    chū
    shù
    weì
    shuǐ
    lián
    tiān
  • yuǎn
    xiàn
    fēn
    zhū
    guō
    cūn
    bái
    yān
    wàng
    yún
    shèng
    zhǔ
    yǐn
    qún
    xián
  • báo
    huàn
    cán
    shī
    zhōng
    shēn
    shàng
    xuán
    shuí
    zhī
    cǎo
    ān
    céng
    bǎi
    liáng
    piān

原文: 闻道黄金地,仍开白玉田。掷山移巨石,咒岭出飞泉。
猛虎同三径,愁猿学四禅。买香然绿桂,乞火踏红莲。
草色摇霞上,松声泛月边。山河穷百二,世界接三千。
梵宇聊凭视,王城遂渺然。灞陵才出树,渭水欲连天。
远县分诸郭,孤村起白烟。望云思圣主,披雾隐群贤。
薄宦惭尸素,终身拟尚玄。谁知草庵客,曾和柏梁篇。



王维简介
唐朝 诗人王维的照片

王维(692年-761年),字摩诘,号摩诘居士,祖籍山西祁县,其父迁居于蒲州(今山西永济市),遂为河东人。盛唐山水田园派诗人、画家,号称“诗佛”。今存诗400余首,重要诗作有《相思》、《山居秋暝》等。与孟浩然合称“王孟”。王维早年诗作充满爱国热情,晚年笃信佛教,因此其晚期作品中融合佛法,充满禅意。
王维受母亲影响,精通佛学,其字“摩诘”,是取自佛教的《维摩诘经》。