《赠东岳焦炼师》拼音译文赏析

  • zèng
    dōng
    yuè
    jiāo
    liàn
    shī
  • [
    táng
    ]
    wáng
    weí
  • xiān
    shēng
    qiān
    suì
    yuè
    biàn
    céng
    yáo
    shí
    hóu
    dǐng
    xīn
    guò
    wáng
  • néng
    shī
    shì
    wèn
    cháng
    guǎn
    shí
    lái
    fèng
    tóng
    pán
    diào
  • shēn
    kōng
    míng
    zhōng
    shū
    yǒu
    hái
    dān
    shù
    shí
    lún
    tài
    chū
  • pín
    méng
    lòu
    bǎn
    zhào
    shí
    jiàng
    ruǎn
    chē
    shān
    jìng
    quán
    xiǎng
    sōng
    gāo
    zhī
    zhuàn
    shū
  • zhī
    wèn
    qiáo
    shì
    shàng

原文: 先生千岁馀,五岳遍曾居。遥识齐侯鼎,新过王母庐。
不能师孔墨,何事问长沮。玉管时来凤,铜盘即钓鱼。
竦身空里语,明目夜中书。自有还丹术,时论太素初。
频蒙露版诏,时降软轮车。山静泉逾响,松高枝转疏。
支颐问樵客,世上复何如。



王维简介
唐朝 诗人王维的照片

王维(692年-761年),字摩诘,号摩诘居士,祖籍山西祁县,其父迁居于蒲州(今山西永济市),遂为河东人。盛唐山水田园派诗人、画家,号称“诗佛”。今存诗400余首,重要诗作有《相思》、《山居秋暝》等。与孟浩然合称“王孟”。王维早年诗作充满爱国热情,晚年笃信佛教,因此其晚期作品中融合佛法,充满禅意。
王维受母亲影响,精通佛学,其字“摩诘”,是取自佛教的《维摩诘经》。