《上张令公》拼音译文赏析

  • shàng
    zhāng
    lìng
    gōng
  • [
    táng
    ]
    wáng
    weí
  • ěr
    dān
    chuī
    shàng
    chú
    yán
    qīng
    suǒ
    fāng
    huà
    chē
  • shì
    yuè
    qiān
    jīn
    cháo
    wén
    shū
    zhì
    jūn
    guāng
    diǎn
    jiàn
    shì
    mǎn
    gōng
    chē
  • zòu
    huí
    jīn
    jià
    héng
    jīng
    chóng
    shí
    cóng
    jiǎo
    qiě
    xìng
    chǔ
  • tiān
    zhī
    yáo
    hòu
    wáng
    zhāng
    xiào
    chū
    xiōng
    yáo
    hàn
    xiāng
    yǎn
    zān
  • jiǎ
    shēng
    feī
    àn
    kān
    shū
    xué
    qiú
    yán
    shī
    huò
  • dāng
    cóng
    hòu
    rén

原文: 珥笔趋丹陛,垂珰上玉除。步檐青琐闼,方幰画轮车。
市阅千金字,朝闻五色书。致君光帝典,荐士满公车。
伏奏回金驾,横经重石渠。从兹罢角牴,且复幸储胥。
天统知尧后,王章笑鲁初。匈奴遥俯伏,汉相俨簪裾。
贾生非不遇,汲黯自堪疏。学易思求我,言诗或起予。
当从大夫后,何惜隶人馀。



王维简介
唐朝 诗人王维的照片

王维(692年-761年),字摩诘,号摩诘居士,祖籍山西祁县,其父迁居于蒲州(今山西永济市),遂为河东人。盛唐山水田园派诗人、画家,号称“诗佛”。今存诗400余首,重要诗作有《相思》、《山居秋暝》等。与孟浩然合称“王孟”。王维早年诗作充满爱国热情,晚年笃信佛教,因此其晚期作品中融合佛法,充满禅意。
王维受母亲影响,精通佛学,其字“摩诘”,是取自佛教的《维摩诘经》。