《同卢拾遗过韦给事东山别业二十韵给事首春…不果斯诺》拼音译文赏析

  • tóng
    shí
    guò
    weí
    geǐ
    shì
    dōng
    shān
    bié
    èr
    shí
    yùn
    geǐ
    shì
    shǒu
    chūn
    guǒ
    nuò
  • [
    táng
    ]
    wáng
    weí
  • tuō
    shēn
    shì
    yún
    meì
    dàn
    huá
    xuān
    suì
    peí
    hóng
    鸿
    xiāo
    hàn
    tóng
    feī
    fān
  • jūn
    chuī
    huì
    tián
    yuán
    wén
    jǐng
    lóng
    qīn
    jiàng
    nán
    miàn
    zūn
  • wàn
    chéng
    zhù
    shān
    wài
    shùn
    fēng
    yán
    gāo
    yáng
    duō
    kuí
    lóng
    jīng
    shān
    .
  • shèng
    qián
    liè
    xián
    zhōng
    hòu
    kūn
    shì
    láng
    wén
    chāng
    gōng
    geǐ
    shì
    dōng
    yuán
  • lái
    xià
    guàn
    gài
    yíng
    qiū
    fán
    guī
    fēng
    shǒu
    bāng
    tíng
    xùn
    yán
    xiāng
    cūn
  • cǎi
    bāo
    shān
    shù
    jǐng
    jìng
    chuān
    yuán
    yán
    duān
    huí
    kǎn
    kǒu
    kaī
    zhū
    mén
  • jiē
    xià
    qún
    fēng
    shǒu
    yún
    zhōng
    shuǐ
    yuán
    míng
    mǎn
    chūn
    shān
    liè
    yán
    xiān
    cháo
    tūn
  • huì
    zhōng
    cháo
    hūn
    shì
    shí
    yáng
    jié
    qīng
    zhòu
    yóu
    weì
    xuān
  • shù
    shēn
    yīng
    yīng
    niǎo
    shēng
    fán
    宿
    nuò
    yán
    jǐng
    cán
    fāng
    sūn
  • jiǎn
    shǒu
    qióng
    xiàng
    gāo
    jià
    nán
    pān
    yuán
    shì
    wǎng
    tuō
    guàn
    qíng
    dūn

原文: 托身侍云陛,昧旦趋华轩。遂陪鹓鸿侣,霄汉同飞翻。
君子垂惠顾,期我于田园。侧闻景龙际,亲降南面尊。
万乘驻山外,顺风祈一言。高阳多夔龙,荆山积玙璠.
盛德启前烈,大贤钟后昆。侍郎文昌宫,给事东掖垣。
谒帝俱来下,冠盖盈丘樊。闺风首邦族,庭训延乡村。
采地包山河,树井竟川原。岩端回绮槛,谷口开朱门。
阶下群峰首,云中瀑水源。鸣玉满春山,列筵先朝暾。
会舞何飒沓,击钟弥朝昏。是时阳和节,清昼犹未暄。
蔼蔼树色深,嘤嘤鸟声繁。顾己负宿诺,延颈惭芳荪。
蹇步守穷巷,高驾难攀援。素是独往客,脱冠情弥敦。



王维简介
唐朝 诗人王维的照片

王维(692年-761年),字摩诘,号摩诘居士,祖籍山西祁县,其父迁居于蒲州(今山西永济市),遂为河东人。盛唐山水田园派诗人、画家,号称“诗佛”。今存诗400余首,重要诗作有《相思》、《山居秋暝》等。与孟浩然合称“王孟”。王维早年诗作充满爱国热情,晚年笃信佛教,因此其晚期作品中融合佛法,充满禅意。
王维受母亲影响,精通佛学,其字“摩诘”,是取自佛教的《维摩诘经》。