《送从弟蕃游淮南》拼音译文赏析

  • sòng
    cóng
    fán
    yóu
    huái
    nán
  • [
    táng
    ]
    wáng
    weí
  • shū
    xiè
    dài
    jiàn
    yóu
    huái
    yīn
    huái
    yīn
    shào
    nián
    beì
    qiān
    yuǎn
    xiāng
    xún
  • gāo
    nán
    yǐn
    míng
    shí
    níng
    chén
    dǎo
    jiǔ
    zhōu
    wài
    quán
    guǎn
    sān
    shān
    shēn
  • fān
    liáo
    wèn
    zuì
    huì
    jìn
    chéng
    qín
    guī
    lái
    jiàn
    tiān
    bài
    jué
    huáng
    jīn
  • yǒu
    cāng
    zhōu
    xīn
    tiān
    hán
    jiān
    jiā
    zhǔ
    luò
    yún
    mèng
    lín
  • jiāng
    chéng
    xià
    fēng
    huái
    shàng
    wén
    qiū
    zhēn
    sòng
    guī
    qīng
    mén
    wài
    chē
  • chóu
    chàng
    xīn
    fēng
    shù
    kōng
    tiān
    qín

原文: 读书复骑谢,带剑游淮阴。淮阴少年辈,千里远相寻。
高义难自隐,明时宁陆沉。岛夷九州外,泉馆三山深。
席帆聊问罪,卉服尽成擒。归来见天子,拜爵赐黄金。
忽思鲈鱼鲙,复有沧洲心。天寒蒹葭渚,日落云梦林。
江城下枫叶,淮上闻秋砧。送归青门外,车马去駸駸。
惆怅新丰树,空馀天际禽。



王维简介
唐朝 诗人王维的照片

王维(692年-761年),字摩诘,号摩诘居士,祖籍山西祁县,其父迁居于蒲州(今山西永济市),遂为河东人。盛唐山水田园派诗人、画家,号称“诗佛”。今存诗400余首,重要诗作有《相思》、《山居秋暝》等。与孟浩然合称“王孟”。王维早年诗作充满爱国热情,晚年笃信佛教,因此其晚期作品中融合佛法,充满禅意。
王维受母亲影响,精通佛学,其字“摩诘”,是取自佛教的《维摩诘经》。