《林园即事寄舍弟ヨ(次荆州时作)》拼音译文赏析

  • lín
    yuán
    shì
    shè
    jīng
    zhōu
    shí
    zuò
  • [
    táng
    ]
    wáng
    weí
  • xiāo
    sàn
    xiāo
    yōu
    é
    qǐng
    qīng
    cǎo
    chéng
    beī
    bái
    yún
    cuì
    lǐng
  • hòu
    miǎn
    tōng
    weì
    qián
    shān
    bāo
    yān
    yǐng
    sōng
    hán
    fēng
    shēng
    huā
    duì
    chí
    zhōng
    yǐng
  • duō
    hòu
    w
    9
    rén
    dài
    jīng
    zhōu
    yǐng
    shū
    yǒu
    dān
    shā
    jǐng
  • xīn
    beī
    cháng
    jué
    luàn
    néng
    zhěng
    qīng
    diàn
    cháng
    xián
    mén
    zhòu
    fāng
    jìng
  • tuí
    máo
    yán
    xià
    shāng
    hǎo
    fēng
    jǐng

原文: 寓目一萧散,销忧冀俄顷。青草肃澄陂,白云移翠岭。
后沔通河渭,前山包鄢郢。松含风里声,花对池中影。
地多齐后w9,人带荆州瘿。徒思赤笔书,讵有丹砂井。
心悲常欲绝,发乱不能整。青簟日何长,闲门昼方静。
颓思茅檐下,弥伤好风景。



王维简介
唐朝 诗人王维的照片

王维(692年-761年),字摩诘,号摩诘居士,祖籍山西祁县,其父迁居于蒲州(今山西永济市),遂为河东人。盛唐山水田园派诗人、画家,号称“诗佛”。今存诗400余首,重要诗作有《相思》、《山居秋暝》等。与孟浩然合称“王孟”。王维早年诗作充满爱国热情,晚年笃信佛教,因此其晚期作品中融合佛法,充满禅意。
王维受母亲影响,精通佛学,其字“摩诘”,是取自佛教的《维摩诘经》。